Nếu là  đây, dù biến thành trẻ con, Hoài Uông cũng  thể dễ dàng chế ngự  con nhóc hỗn xược , nhưng   mới dùng th/uốc, đang lúc yếu ớt, nên    chiếc chăn do Thiên nhô lên  vấp ngã luôn.
Tiểu Ma Tôn  đầu tiên đ/ánh  với con gái  thua thiệt nổi giận trong lòng, bò dậy liền nhào tới phía nàng.
Tóm , hai cha con  chiều cao gần bằng   dùng gối, chăn, nắm đ/ấm, và cả răng đ/ánh  một trận.
Thật bi thảm, Hoài Uông thua.
 
Hắn ôm cánh tay  nghiêng  giường,  mặt  tường,    chữ “Đừng chọc ”.
Thiên bẻ tay , dùng cả  hình mập mạp đè lên bờ vai gầy yếu của , ghé s/át  hỏi.
“Người giận  ?”
“Người giận  ?”
Hỏi liền hai câu, Hoài Uông lười  thèm trả lời.
 
Vừa nãy con ranh đ/iên  trùm chăn  đùa, quơ loạn xạ mấy cú quyền rùa,  cẩn thận đ/ánh trúng cằm , răng c/ắn  thịt, giờ miệng  đầy mùi m/áu tanh.
Hoài Uông càng  để ý, Thiên càng   phiền , nàng chổng n/gược đầu chèn  giữa mặt Hoài Uông và bức tường.
“Ê ê ê, khặc khặc khặc!” Nàng  một vẻ mặt quái dị méo mó.
Hoài Uông  những   , mà còn suýt  nàng đè nghẹt thở, hơn nữa đầu gối của con nhóc hậu đậu  còn đang quỳ  tóc !
Thấy  vẫn  động đậy, Thiên hê ya một tiếng bật lên đè thẳng xuống  .
 
Bụng  ép đột ngột, Hoài Uông  nhịn , phụt một tiếng, phun  búng m/áu trong miệng.
Nhìn vũng m/áu nhỏ bên gối, Thiên ngây ,  nàng bĩu môi, đột nhiên òa  nức nở, cũng  thèm để ý đến Hoài Uông nữa, nàng bò xuống giường,  lau mắt  chạy  ngoài,  chạy  .
“Huhu, Đại sư ơi, con chọc ca ca con ói m/áu !”
“Huhu,  sắp c/hết !”
Hoài Uông ng/hiến răng gầm lên: “Ngươi cút về đây cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-75-3.html.]
 
Hắn  cần mặt mũi !
Vì sự kiện “ói m/áu” tối hôm qua, Thiên sáng nay trở nên  ngoan ngoãn.
Hoài Uông hình như quên mất tối qua  còn đ/ánh  với con gái, sáng sớm  chủ động cầm khăn vải đến lau mặt cho Thiên, y hệt như Ngộ Tâm đại sư   tối qua.
 bắt chước thì  cũng    .
“Ưm ưm!” Thiên giãy  khỏi tay , “Con  cần  lau,    lau.”
Đâu  lau mặt, mà là chà da thì đúng hơn.
 
“Không thích thì tự  lau.” Hoài Uông vốn dĩ   ,  nàng  , thiếu kiên nhẫn quăng chiếc khăn  mặt đứa trẻ.
Thiên vốn luôn tự lau mặt, nàng cảm thấy ca ca chẳng   gì cả.
Nàng tự rửa mặt xong,  cầm chiếc khăn ẩm    mặt Hoài Uông, giơ tay lên lau cho .
Bị khăn bịt mặt đột ngột, Hoài Uông định kéo tay nàng xuống.
Lúc , Ngộ Tâm  đến cửa,   bên trong, mừng rỡ : “Thiên ngoan quá,   giúp ca ca lau mặt .”
 
Giọng điệu  cứ như thể “ca ca” là một đứa trẻ trí tuệ kém phát triển,  thể tự chăm sóc bản .
Chiếc khăn cuối cùng cũng  giật xuống, để lộ khuôn mặt dữ tợn của tiểu Ma Tôn.
Khi ăn sáng, Thiên chạy bước nhỏ đến bên cạnh Ngộ Tâm đại sư, thì thầm với ông: “Tối qua, con chọc ca ca tức đến mức ói m/áu luôn.”
Ngộ Tâm đại sư gật đầu: “Hắn thật sự dễ nổi nóng quá, như    cho sức khỏe .”
 
Thiên gật đầu, tỏ vẻ thâm ý.
Hoài Uông  ngay  lưng hai : “……”