Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoài Uông kéo Thiên vẫn còn ngái ngủ trong xe xuống, dắt nàng  về phía đường cái, bỏ  chiếc xe ngựa phía .
   dắt Thiên  thành, mà dùng ma khí, đưa nàng đến một thành phố khác lớn hơn một chút. editor: bemeobosua. Sau khi rời khỏi Ma giới,   còn  lo lắng nhiều ở Nhân giới  phàm nhân, cũng  cần lo lắng việc sử dụng ma khí sẽ  phát hiện gây chú ý.
Chỉ là   vẫn còn thương tích,  cách di chuyển cũng  xa, cũng  sử dụng liên tục.
Thiên chớp mắt, đ/ánh giá xung quanh.
 
Bên  là biển hiệu và cửa sổ của một tửu lầu ba tầng,  phố  quầy hàng bán đồ ăn,  nước bốc lên từ lồng hấp. Phía  là một con hẻm chất đầy tạp vật, một con ch.ó hoang  đó, đang ngẩng đầu  họ.
Hoài Uông nắm tay nàng, dắt nàng   con phố đầy rẫy những tiếng rao vặt.
Đến thế giới   lâu, Thiên  đầu tiên  thấy một cảnh tượng đời thường, nhộn nhịp như .
Hai    phố,  chút nổi bật.
 
Vì hai  họ quá xinh . Mặc dù  mặc quần áo thêu chỉ vàng, nhưng chất liệu vải cũng  giống vải bố bình thường. Trông như thiếu gia và tiểu thư của một gia đình giàu , nhưng bên cạnh    nha   thị vệ.
Thiên cảm thấy  nhiều  bên đường đang  , nắm ch/ặt t/ay Hoài Uông.
Hoài Uông  đầu  nàng một cái: "Không  đang kêu đói ,  đưa con  ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-72-3.html.]
Nghe , bước chân của Thiên ngay lập tức cũng  còn uể oải nữa, chỉ tay  một quầy hàng bên đường: "Muốn ăn cái đó!"
 
Ông chủ thấy hai đứa trẻ đáng yêu như    quầy, bèn chùi tay   liên tục   một cái bánh to bằng đầu Thiên.
Thiên một tay cầm bánh, nhưng tay còn   nắm tay Hoài Uông nên  chút lúng túng.
Cuối cùng, Hoài Uông nắm lấy áo  vai nàng, bảo nàng dùng cả hai tay để cầm bánh.
Thiên gặm một lúc,  cái bánh to  nhỏ  một vòng. Nàng chỉ ăn phần rìa giòn của cái bánh,  đưa phần còn  cho Hoài Uông.
“Ca ăn bánh !”
 
Hoài Uông   qua đường khen đứa trẻ thật đáng yêu, còn đặc biệt để  một nửa cho ca ca.
 với sự hiểu  của Hoài Uông về đứa con gái , nàng chỉ  ăn phần rìa giòn, còn   ăn phần ruột bên trong.
“Tự ăn hết , nếu  đừng hòng  mua đồ ăn cho con nữa,” Hoài Uông .
Gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu, dính đầy hạt vừng, đang tràn đầy tình yêu thương của Thiên, bỗng chốc sụ xuống. Nàng thở dài, miễn cư/ỡng gặm nốt phần ruột bánh mà    ăn.