71. Ma Tôn 16
 
Trên chiếc xe ngựa xóc nảy, Hoài Uông  cúi đầu  con gái .
Khuôn mặt giống  gối  đùi, lộ  một bên má. Má thịt  ép   nhô , khiến miệng nàng chu .
Thỉnh thoảng Hoài Uông cũng  thừa nhận trong lòng rằng, đứa con gái  của  vẫn khá dễ thương.
Có lẽ đứa trẻ đang ăn gì đó trong mơ, miệng  ngừng tóp tép, còn chảy cả dãi.
Hoài Uông đành  lau dãi bên mép nàng, dùng tay khép miệng nàng .  một lát , nàng  bắt đầu n/ghiến răng trong giấc ngủ.
 
"Kẽo kẹt, kẽo kẹt."
Khi ngủ  giường trong tẩm điện sẽ  như ,  lẽ là do ngủ  yên giấc ở bên ngoài.
Hoài Uông một tay giữ cằm của đứa trẻ, ngăn nàng ngh/iến răng.
Thông thường, khi đứa trẻ thức, Hoài Uông tuyệt đối sẽ  thể hiện sự quan tâm đến đứa trẻ .
 
 khi đứa trẻ ngủ , xung quanh    ai khác, Hoài Uông thỉnh thoảng sẽ cẩn thận ngắm  vẻ ngoài của nàng, véo khuôn mặt mềm mại của nàng, và cả đôi tay ngắn cũn của nàng nữa.
Cho đến khi đứa trẻ sắp tỉnh, Hoài Uông rụt tay  khỏi khuôn mặt nàng,  bày  vẻ mặt    quan tâm đến nàng, chỉ dùng tay còn  ôm lấy vai nàng, để tránh nàng  ngã do xe xóc.
Hai tay Thiên nắm thành nắm đấ/m đặt bên má, mắt hé mở, đầu cọ cọ  đùi Hoài Uông.
Sau khi mở mắt, theo thói quen cũ, đứa trẻ sẽ mơ màng một lúc.
 
Đứa trẻ mắt đờ đẫn  dậy, loạng choạng, tóc tai rối bù.
Hoài Uông mặt lạnh lùng: "Ngủ lâu như , ở tuổi  của con   thể ngủ !"
Thiên  thấy tiếng lẩm bẩm bên tai, đầu lắc lư,  nghiêng  dựa  vai , mắt nhắm ,  ý  tiếp tục ngủ.
 
Không đợi Hoài Uông lay nàng tỉnh, nàng  đột nhiên giật , dụi mắt và giọng ngập ngừng  với  cha bên cạnh: "Con đói ,  ăn gì đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-71-1.html.]
Chưa tỉnh hẳn  bắt đầu đòi ăn .
Ngày thường trong Ma cung, việc ăn mặc của Thiên đều do hộ pháp lo. Nói đúng , đây là  đầu tiên Ma Tôn cao quý cần  tự tay cho con ăn.
"Phiền phức."
 
Dù miệng  , Hoài Uông vẫn thuận tay nắm một lọn tóc vểnh lên của nàng,   lệnh cho tên cư/ớp đ/ánh xe: "Dừng  ở Khê Lĩnh Đạo phía ."
Khê Lĩnh Đạo là tên gọi chung cho một khu vực ở biên giới Ma giới. Những  thường xuyên   ở đây cũng gọi một thị trấn nhỏ  chân núi Khê Lĩnh là Khê Lĩnh Đạo. Qua khỏi thị trấn , là   rời khỏi Ma giới.
Nơi đó là con đường bắt buộc   để rời khỏi Ma giới, vì   hỗn tạp, thường  cả tu sĩ từ Tu Tiên giới  trộn  Ma giới.
 
Ở Khê Lĩnh Đạo, chỉ  một quán trọ lớn nhất. Mọi  đến đây, bất kể  phận gì, khi  ăn uống  nghỉ ngơi đều chọn nơi .
Không vì lý do gì khác, mà chủ quán trọ đó là một Ma tộc  tính cách kỳ quái. Bà   tu vi cao thâm, nhưng   thích ở Ma thành, mà  quanh năm ẩn  ở biên giới mở một quán trọ. Các Ma tộc qua ,  ai dám gây sự  địa bàn của bà , cũng chẳng  ai dám mở thêm quán trọ khác để cạnh tranh.
Xe ngựa dừng   quán trọ, Hoài Uông dắt Thiên xuống xe.
 
Thiên  ngẩng đầu  "quán trọ"  kinh ngạc. "Quán trọ"   xây   bằng đất sét đỏ xám, trông giống một tổ kiến hơn. Phía   nhiều lỗ nhỏ  sắp xếp gọn gàng,  lẽ là cửa sổ.
Đứng  cửa quán trọ, con  trông nhỏ bé hệt như một con kiến.
Về mặt thể tích, đây thực sự là một "quán trọ xa hoa", vẻ ngoài của nó hài hòa với sự hoang vắng của thị trấn nhỏ ở biên giới .
 
Thiên  Hoài Uông nắm tay dắt  trong kiến trúc kỳ lạ đó. editor: bemeobosua. Bên trong  đèn đuốc sáng trưng, dù là ban ngày cũng đặt vô  vật chiếu sáng. Không khí còn thoang thoảng một mùi hương ngọt ngào nhàn nhạt.
Bàn ghế  bằng đất sét đỏ trong đại sảnh  chật kín quá nửa. Có đủ loại  kỳ quái. Hoài Uông và Thiên    nổi bật nhờ sự hiện diện của một vài vị khách thu hút sự chú ý.
Hoài Uông  để tâm đến những  khác, dắt Thiên   một chiếc bàn trống.
 
Một  phục vụ của quán trọ  tươi chạy đến,  hề coi thường chỉ vì hai  trông còn nhỏ.
Thiên quỳ  ghế, nửa   úp xuống bàn : "Thực đơn! Thực đơn!"
"Ở đây chúng    thực đơn, khách  ăn gì thì chúng   cái đó." Người phục vụ  .
Thiên bắt đầu gọi món: "Bánh khoai tây coca-cola!"