Ban đầu, nàng  tạo  một quả bóng băng, một quả bóng nước, nhưng thất bại. Một dòng nước chảy  từ đầu ngón tay nàng,  kịp thành hình  phun thẳng  mặt con mãnh thú.
Dòng nước  khiến con mãnh thú ngây  một lúc lâu. Nó dường như  dọa đến ngớ ngẩn,   như vui mừng đến phát đ/iên.
Bởi vì nó  nhốt ở đây nhiều năm như , chỉ  thể l/iếm một chút nước chảy  từ kẽ đá  vách, ăn một vài sinh vật nhỏ trốn trong khe đá.
Một dòng nước như thế , trong ký ức của nó   xa xôi. Vì , nó hưng phấn hơn bao giờ hết.
 
Sự hưng phấn của nó cũng lây sang Thiên. Phát hiện  nó  thích nước, Thiên  thử vài  nữa, suy nghĩ  thế nào để tạo  một dòng nước lớn hơn.
Dòng nước trong suốt phun lên mặt con mãnh thú, nó há miệng c/ắn loạn trong  khí, dùng đầu để húc, tự  cho  ướt sũng.
Rất nhanh, nó  giẫm n/át mặt đất thành một vùng bùn lầy. Lớp lông và sừng màu xám đen   nó,  sự cọ rửa  ngừng của dòng nước, để lộ  màu xám trắng và một chút màu đỏ.
 
Thì  nó   là một con quái vật đen thui.
Trên mặt đất tích tụ một lớp nước, trông  bẩn. Thiên   chỗ nào để đặt chân.
Nếu  thể đóng băng thì  quá, mặt băng chơi vui lắm.
Thiên quên mất  thế nào để ngưng tụ nước thành băng bằng thuật pháp ở đây. Nàng chạy  cuộn tranh tìm một lúc, học xong   ngoài cố gắng một trận.
Trong tay nàng, một mảng nhỏ  mặt đất từ từ kết thành sương trắng. Hết linh lực thì  cuộn tranh hấp thụ,  ngoài tiếp tục tạo sân trượt băng.
 
Con mãnh thú tò mò giẫm lên mặt băng, lập tức trượt chân. Bụng nó hướng lên trời, co rúm tứ chi , ngây ngốc trượt   xa.
"Ha ha ha ha ha ha!" Thiên   lớn.
Dáng vẻ chó ngã quả nhiên  buồn  mà!
Sau khi chơi đùa với  bạn mới một lúc lâu, Thiên cảm thấy buồn ngủ. Nàng quyết định trở về chỗ  cha  xa để nghỉ ngơi.
 
Vì ở đây mùi  nặng, hơn nữa con mãnh thú  ngừng nghỉ một khắc nào,  ồn ào, nàng  thể ngủ .
Thiên vẫy tay với con mãnh thú  chơi đủ,  rằng   sẽ đến tìm nó chơi. Rồi nàng ôm cuộn tranh chui  hang, chuẩn   về.
 nàng luôn cảm thấy   quên một cái gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-67-3.html.]
Quên cái gì nhỉ?
Cây roi dài  nàng t/iện tay đặt  đất,  sớm  con mãnh thú giẫm  vũng bùn lầy,    nàng vô ý  đông cứng.
 
Là vũ khí của Ma Tôn, nó  bao giờ  một  phận thảm hại như .
Thiên trở  hang động bế quan, thò đầu  ở cửa hang. Phát hiện  cha  xa  tỉnh, nàng mới yên tâm.
Tuy nhiên, việc Hoài Uông  hề nhúc nhích  khiến đứa trẻ trở nên bạo gan hơn. Nàng  qua suối nước ngầm, đến bên cạnh Hoài Uông  xổm xuống.
Một bàn tay nhỏ vẫy vẫy  mặt .
Lúc , Hoài Uông quả thực  thể cảm nhận  động tĩnh bên ngoài.
X/ác nhận  sẽ  tỉnh , Thiên lập tức trở nên liều lĩnh. Nàng đảo mắt, nhún vai, "hì hì"  hai tiếng đầy á/c ý.
 
Thiên trèo lên bàn đá của Hoài Uông, túm lấy áo khoác lộng lẫy của , dùng bàn tay  móng vuốt sắc nhọn và hàm răng của , x/é toạc một cái lỗ lớn  chiếc áo khoác vốn còn nguyên vẹn.
Cầm một mảnh vải lớn, Thiên nghĩ  thể vo tròn nó   quả bóng vải. Quả bóng nhẹ như   thể chơi đùa với  bạn mới.
Bên trong bọc cái gì đây?
Ánh mắt nàng rơi  chiếc áo trong trắng tinh và tay áo của Hoài Uông.
"Xoẹt!" Tay áo  xé xuống, để lộ cánh tay và bờ vai.
 
"Xoẹt xoẹt!" Áo trong cũng  x/é một mảnh, để lộ gần hết lưng của Hoài Uông.
Toàn bộ quần áo     x/é t/an n/át, hiện giờ Ma Tôn đại nhân chỉ còn đôi giày là còn nguyên vẹn... Giày?
Ánh mắt Thiên di chuyển đến đôi ủng dài của Hoài Uông, nàng vươn hai tay  kéo. editor: bemeobosua. Hai chiếc giày cũng  tuột .
Thiên tò mò nhét bàn chân mập mạp của   trong chiếc ủng lớn, cảm giác như đang mặc hai ống quần rộng thùng thình.
 
Đội một đống vải vụn lớn, chân  đôi ủng lớn, đứa trẻ "lộp bộp, lộp bộp" chạy , chỉ để  một vị Ma Tôn vì mất  phần lớn quần áo mà trông thật khó coi.
Vị Ma Tôn đang chìm đắm trong bế quan      gì về cuộc "vượt ngục" của đứa trẻ và việc   lộ da thịt.