65. Ma Tôn 10
 
La Diệp khoanh tay,  những cung điện trùng điệp ở phía xa.
Hắn  đầu   với Lưu Sa: "Tỷ  thấy , nguyên hình Ma tộc của Tôn chủ..."
Lưu Sa yên lặng thêu một chiếc áo nhỏ, giơ tay lên ngăn   tiếp.
"Đừng  nữa, La Diệp."
La Diệp đương nhiên  chuyện   thể bàn luận nhiều, nhưng  thật sự  nhịn .
Hôm qua, vì Thiếu chủ đột nhiên biến thành nguyên hình Ma tộc, để dùng khí tức đồng loại an ủi nàng, Tôn chủ cũng biến thành nguyên hình.
 
Đây là  đầu tiên Lưu Sa và La Diệp  thấy nguyên hình của Tôn chủ.
Cũng giống như Tôn chủ  thích vẻ ngoài quá xinh  của ,  cũng  bài xích nguyên hình của , sẽ  dễ dàng biến thành bộ dạng đó. Lưu Sa và La Diệp theo  nhiều năm như , cũng chỉ mới  đầu tiên  thấy.
Khi con dị thú lông đỏ đó ngậm đứa trẻ lướt qua bên cạnh họ, Lưu Sa và La Diệp đều  ngây  tại chỗ.
"Bộ dạng đó của Tôn chủ  chúng   thấy, liệu   diệt khẩu ?"
"Ngươi mà  ngậm miệng ,  lẽ sẽ  diệt khẩu đấy."
 
Hoài Uông nhắm mắt   giường, vì con vật nhỏ  yên tĩnh nên   biến về hình . Chỉ  một cánh tay là mở .
Con chó nhỏ  hồi phục cuộn tròn  cánh tay , đầu dựa gần v/ết th/ương  cánh tay .
Khi ngủ, nàng   đang chiến đấu với thứ gì, thỉnh thoảng  đạp chân, duỗi móng vuốt,  nhăn nhúm áo bào của . Những sợi chỉ vàng  đó  móng vuốt của nàng c/ào n/át.
Hơn nữa, là một Thiên Ma lai yếu ớt,  khi  đầu tiên biến thành nguyên hình, nàng  thức tỉnh một bản năng nào đó của loài vật nhỏ.
 
Hoài Uông ngủ, thậm chí  mở mắt. Hắn nhẹ nhàng đẩy con vật nhỏ đang cọ  n/gực  , để tránh nàng tìm đồ ăn   .
Cái chân mập  đệm thịt bấu loạn trong  khí hai cái, vẫn đặt lên ng/ực Hoài Uông.
Vì một nhu cầu nào đó   đáp ứng, con vật nhỏ  tỉnh ngủ mơ màng bắt đầu một hoạt động khác - động tác "nhồi sữa" của mèo con.
Hoài Uông  lười để ý đến nàng,   đẩy đầu nàng  khỏi ng/ực  hơn mười  trong một đêm. Hắn nghĩ cứ để nàng duỗi móng vuốt thì duỗi, chỉ cần đừng dùng răng là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-65-1.html.]
 
 vẫn phiền phức. editor: bemeobosua. Hoài Uông lật ,  lưng  với con vật nhỏ phiền phức .
Động tác  đổi,  trở thành động tác xoa lưng. Ấn  tấm lưng cứng ngắc, cảm giác khác xa, con vật nhỏ mơ màng cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Nàng lật  từ  giường bò dậy,  móng vuốt của . Đứa trẻ  từng là Tiểu Thanh Long  nhanh chóng chấp nhận hình dạng mới của , xoay vòng  giường để  quen với bốn cái chân của .
Sau đó nàng  vấp  chân  của  một ,   vấp  chân  của  một .
 
Sau gáy  một bàn tay nhấc lên.
Thiên  đặt lên ng/ực mềm, móng vuốt như  ý thức riêng, thành thạo bắt đầu nhồi nắn.
Thiên đột nhiên phản ứng , thu móng vuốt về, giả vờ đặt bên miệng l/iếm l/iếm,   vẻ đoan trang bất cần đời.
 
 một con ch.ó nhỏ tròn vo, mập mạp thì đoan trang cũng  giới hạn.
"Ngươi còn nhớ lúc ngủ    gì ?" Hoài Uông véo cái mũi của con ch.ó nhỏ lông đỏ.
 
Thiên đ/iên cuồng lắc đầu hất tay  .
Đứa trẻ là vô tội, đứa trẻ cái gì cũng  !
"Ta c/ắn ngươi một miếng, coi như chuyện  huề ." Hoài Uông cố ý , kéo một cái chân  của Thiên.
 
Thiên còn  kịp giãy giụa, Hoài Uông  lớp lông bao phủ  chân , nhớ  chuyện vướng cổ họng đêm qua,  chê bai buông .
Hắn buông bất ngờ, Thiên đang dùng sức lùi về , trực tiếp lăn xuống gầm giường.
 
Nàng lăn một vòng  gầm giường,  đầu về phía giường sủa hai tiếng đầy tức giận. Rồi nàng giận dỗi, bốn chân chạy như đ/iên  ngoài. Nàng  đầu  trách móc,  vì   đường nên "cục" một tiếng đụng  ngưỡng cửa quá cao.
Hoài Uông   giường lẩm bẩm: "Hồi nhỏ,  thật sự  xí như  ?"
 
Con chó nhỏ lông đỏ chạy  ngoài, Lưu Sa là  đầu tiên phát hiện. Nàng bế Thiên lên, cẩn thận liếc  tẩm điện.