Bất cứ học sinh nào  nghiệp từ Học viện Ma thuật Trung ương đều ít nhiều sợ thầy Lacia.   sang bạn đồng hành của , Aide vẫn dũng cảm hít một  thật sâu, chuẩn  lên tiếng.
Houga  bước   một bước: "Thầy Lacia, là vì em."
"Em  nghiên cứu ma lực ô uế , nếu  thể sử dụng nó như một nguồn năng lượng,  lẽ sẽ  giảm ảnh hưởng của nó. Ít nhất sẽ   nhiều quái vật và  mắc bệnh như . Ở quê hương em, cũng  một loại dầu đen trồi lên từ lòng đất,   đều dùng nó  nhiên liệu. Vì , em nghĩ liệu ma khí  thể  sử dụng giống như  ."
 
Anh  những lời   chút tự tin, cũng từng  vài  bạn đồng hành chê là viển vông, nhưng  vẫn  thử,   sẽ thành công. Dù  kiên định, nhưng  khoảnh khắc ,   ý tưởng của  cho một con rồng ,  vẫn cảm thấy lo lắng hơn bao giờ hết. Nếu  thầy Lacia phê bình, nếu ông nổi giận thì ...
"Hãy  ý tưởng của  cho Ud, ông  cũng sẽ hứng thú đấy. Một   nghiên cứu quá chậm." Lacia  đôi bàn tay đen của  học sinh.
Houga ngạc nhiên ngẩng đầu,  thẳng  đôi mắt màu tím trong suốt của thầy Lacia, trong chốc lát, mắt  tràn đầy sự xúc động.
"Vâng, cảm ơn thầy Lacia!"
 
Những chuyện  đó, Thiên  , cô bé ngủ  ,  tỉnh dậy trong chiếc tổ quen thuộc của . Điều đầu tiên khi tỉnh dậy tất nhiên là  tìm cha. May mắn ,   ông vẫn ở đó, đang   chiếc bàn bên ngoài  sách, hiếm hoi  vẻ nhàn nhã. Thiên  dụi mắt  đến bên cạnh ông, Hiệu trưởng Ud với vẻ mặt phấn chấn và mãn nguyện, bước nhanh từ ngoài .
"Thầy Lacia! Chúng em  cùng Houga tiến hành thí nghiệm,  lẽ ý tưởng của   thật sự  thể thành hiện thực!"
Lacia đưa tay xoa đầu con gái đang đặt  đùi , miệng : "Vẫn  đến lúc để vui mừng . Khi nghiên cứu của các  thành công và thực sự  sử dụng,  lẽ tình hình   tồi tệ ."
 
Hiệu trưởng Ud: "Em  điều đó quá lý tưởng, nhưng ít nhất bây giờ     một hướng  để nỗ lực. Chỉ cần  mất  hy vọng, vẫn còn tương lai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-54-2.html.]
"Không tồi." Lacia nhận xét.
"Vậy bây giờ ông   nghiên cứu cùng họ, đến đây  gì? Ông     nhiều ý tưởng về chuyện  mà."
Hiệu trưởng Ud nghiêm nghị: "Thầy Lacia, Học viện Ma thuật Trung ương  tạm thời đóng cửa. Tất cả các học sinh  rời ."
"Xin thầy hãy đưa Thiên rời , trở về Đảo Rồng ."
 
"Đây  chỉ là ý kiến của riêng em, mà   thông qua trong cuộc họp của hội đồng ma thuật. Đó là ý kiến của tất cả chúng em."
Để ngăn ma lực ô uế từ các vết nứt và vực sâu lan rộng, thầy Lacia  nhiều   sâu  vực sâu để tạm thời trấn áp những ma lực đáng sợ đó, cho họ cơ hội để thở. Ông giống như một con đê chắn ở tuyến đầu khi lũ lụt ập đến, bản   lung lay sắp đổ.
Sự xâm thực ma khí   ông ngày càng sâu. Cứ tiếp tục như thế , ông sẽ chỉ biến thành một con ma long, mất lý trí và đ/iên cuồng,  ch/ết nhanh chóng. Cho dù là với tư cách một đại pháp sư,  là học trò của một con rồng, họ đều   thấy một "lịch sử sống" như  rơi  kết cục đó.
 
Hiệu trưởng Ud tiễn tất cả học sinh và giáo viên trong trường ,  tiễn con rồng . Ông   Tháp cao,  hai con rồng  hình dáng khác , một lớn một nhỏ, bay lên bầu trời, biến mất. Ông lão già nua ,  quanh một vòng, từ từ bước xuống các bậc thang. Những ngọn đèn ma thuật  sự điều khiển của ông  lượt tắt .
Những ô cửa sổ pha lê và cánh cửa  bao giờ đóng cũng tự động khép , khóa ch/ặt. Cả ngôi trường chỉ còn  một  ông. Những phòng học từng náo nhiệt giờ trống rỗng. Hiệu trưởng Ud cứ tưởng bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng  của lũ trẻ, nhưng  kỹ , thì chẳng  âm thanh nào cả.
Ông bước  phòng học, vẫy vẫy cây quyền trượng ma thuật. Rèm cửa buông xuống, che  ánh nắng bên ngoài. Từng phòng học trở nên mờ ảo, và cửa  đóng .
Những bức tượng ma thuật thường   đỉnh tòa nhà giảng đường, cứ một lúc  tự động kêu lên để nhắc nhở học sinh  lớp và tan học, giờ cũng chìm  giấc ngủ sâu.
Chỉ  những bông hoa đủ màu trong bồn hoa, vẫn lặng lẽ nở.