54. Bố Rồng 24
 
Mọi  đều kinh ngạc: "Đừng!"
"Không   Thiên!"
"Đừng mà, thầy Lacia sẽ g/iết chúng  mất!"
"Nguy hiểm lắm,      !"
Thiên     họ , ng/ược  còn thấy vẻ hoảng loạn của họ thật buồn , cô bé  khúc khích hai tiếng.
"Em sẽ   ngay." Cô bé vẫy đuôi bay thẳng về phía vết nứt gần đó.
 
Chiếc lều  sức ép của cô bé  sập mất một nửa, nhưng lúc   ai còn để ý đến chuyện đó nữa, tất cả đều  la hét  đuổi theo. Khi còn ở trường, Thiên thường chơi trò chơi với các học sinh.
Các học sinh sẽ thi  dùng phép thuật đưa các vật dụng lên đỉnh tháp gần đó, xem ai đặt  cao hơn,   dùng phép thuật gọi chúng  về.   ít  phép thuật  thành thục, đưa lên    lấy xuống , lúc  Thiên sẽ xuất hiện.
Cô bé cuộn tròn  đỉnh tháp, các học sinh gọi một tiếng, những thứ mà họ  lấy , Thiên sẽ vẫy đuôi gạt chúng xuống cho họ. Thiên cũng nhớ mấy học sinh . Aide  từng biến thành mèo, nhưng con mèo   biến   , Thiên  thấy  dám chạm , luôn tránh xa.    =)))
 
Nữ pháp sư nở nụ   tặng cô bé một chiếc váy tự , mặc dù chiếc váy đó   lắm, cô bé cũng  thích mặc.
Còn Houga,   hai bàn tay cũng biến thành màu đen giống cha cô bé,    thích vây quanh Thiên để chọc cô bé chơi như các bạn cùng lớp, nhưng thỉnh thoảng khi Thiên ở một ,   cũng sẽ do dự  đến, từ trong túi móc  một viên kẹo  vị  kỳ lạ tặng cho cô bé.
Đó là kẹo  vị lạ do chính   dùng dụng cụ thí nghiệm ma thuật  , Thiên còn mang về chia sẻ cho cha cô bé nữa. Quan trọng là   tặng xong thì cúi đầu bỏ , Thiên mỗi  đều  kịp móc túi  để đáp lễ.
Thiên nghĩ  đơn giản, các  chị đang cãi , vì Houga  một thứ gì đó,  cô bé giúp   lấy là . Với tư cách là rồng con mạnh mẽ, Thiên tuy cảm thấy những vết nứt và khí đen đó  dễ chịu lắm, nhưng cô bé  hề sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-54-1.html.]
 
Nhìn thấy cô bé  bay đến  đỉnh vết nứt, vài pháp sư đang đuổi theo phía  đều hét lớn. Cứu với,  đứa trẻ  bay nhanh thế,  cản  ! Thiên đáp xuống bên mép vết nứt  ,     thế nào để vận chuyển những luồng khí đen .
 lúc cô bé chuẩn  lao  vết nứt,  bầu trời phía xa xuất hiện một con rồng bạc trắng... một nửa bạc trắng và một nửa  sơn màu. Tốc độ của ông  nhanh, trong chớp mắt  đến  mắt.
Nghe thấy tiếng rồng gầm, Thiên nhanh chóng ngẩng đầu lên, vui đến mức phát  tiếng kêu non nớt quen thuộc khi  mới nở: "Chíp!"
Con rồng dùng đầu đẩy đứa con , đáp xuống mặt đất cách vết nứt khá xa,  đầu tiên há to miệng gầm lên với cô bé. Nếu đổi sang dạng , thì đây chính là cảnh tượng cha  chống nạnh giáo huấn đứa con hư.
 
Thiên  hề sợ tiếng gầm khủng khiếp của ông, ngư/ợc  còn áp đầu  cổ ông mà cọ mạnh. Lần  cô bé  tự bay  lâu, còn  mấy trận mưa, thật sự  mệt và buồn ngủ, thấy  nhà thì yên tâm hẳn.
Lacia  rồng con cọ, tiếng gầm giận dữ càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến thành tiếng lầm bầm trong cổ họng, cuối cùng thì ông cúi đầu l/iếm con gái một trận thật kỹ, kiểm tra xem cô bé   thương . editor: bemeobosua. Vài  ở xa  thấy con rồng xuất hiện cũng thả lỏng, từng  lau mồ hôi  trán.
"May quá may quá...  mà, thầy Lacia đến , ông  sẽ  nghĩ là chúng  xúi giục Thiên  mạo hiểm,  tr/ừng p/hạt chúng  chứ?"
 
Một   như , biểu cảm nhẹ nhõm của những  còn  lập tức cứng .
"Vậy, bây giờ chúng   nên chạy ?"
"Chạy cái gì,  chạy nhanh hơn thầy Lacia ,  chạy  , đợi ch/ết thôi."
Mấy   nhanh  đợi  Lacia, ông bế con gái  đến. Thiên tựa  vai ông, mắt gần như  mở nổi, thật  dễ dàng gì khi cô bé  dùng hết ma lực để  mưa, mà còn bay đến  đây.
"Vậy, đây là chuyện gì?" Lacia hỏi.
Ông   Thiên  một chút, nhưng tình hình cụ thể cô bé   rõ lắm.