"Hôm nay  sẽ dạy các em kỹ năng chiến đấu."
Lacia một tay ôm chậu cây cảnh  rồng non, đưa  phía   : 
"Các em  thể tấn công tự do, nếu ai chạm   nó, điểm kỹ năng chiến đấu năm nay sẽ là điểm tuyệt đối."
 
Đám trẻ mười sáu mười bảy tuổi đang ở cái tuổi  sợ trời  sợ đất, dù  ám ảnh tâm lý với thầy Lacia, nhưng con rồng non ở ngay  mắt  khiến lòng dũng cảm của chúng tăng vọt  từng .
Đó là rồng non ở hình dạng nguyên thủy!
 
Chuyện điểm tuyệt đối   chúng  để tâm, chỉ là  đích  sờ rồng thôi!
Các học sinh  , gần như đồng loạt xông lên.
Lacia hài lòng  đám nhóc con   trời cao đất dày .
Hắn  dùng ma pháp, nhưng sức mạnh thể chất của cự long thôi    thứ đám trẻ   thể chống .
 
Chỉ một cái vỗ tay nhẹ nhàng,   bay  một nửa.
Quấn  cây nhỏ trong chậu, tiểu Thanh Long theo quỹ đạo bay của đám học sinh, liên tục cúi đầu ngẩng đầu, phát  tiếng "ki ki" giống như tiếng .
Lacia cũng  tủm tỉm: "Thiên thấy vui ?"
 
Niềm vui là của rồng non, còn đám học sinh thì chỉ thấy đau lưng mỏi gối.
Sau một buổi học, tất cả đều  sõng soài  mặt đất, đừng  chạm  rồng non, ngay cả việc đến gần thầy Lacia trong vòng một mét cũng  ai  .
Lacia vô tình tuyên bố thử thách của bọn họ thất bại.
 
Đám học sinh đầu gấu lớp năm  vật   chân ,  cam tâm ngẩng đầu lên khỏi mặt đất, đột nhiên ném một phép bay lên chậu cây nhỏ nơi rồng non đang ẩn náu.
Ý định của   là để rồng non bay lên   sẽ lao tới bắt lấy.
 
Thế nhưng,  khi  phép bay nâng lên, rồng non  rơi xuống. Nó đột nhiên từ trong miệng phun  một đám mây nhỏ, và di chuyển trong đám mây đó.
Cưỡi mây đạp gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-34-2.html.]
 
Phát hiện hành động của học sinh, Lacia đang định dạy cho   một bài học cũng ngây .
Hắn  con rồng non của , đôi mắt tím sắc lạnh trở nên lấp lánh.
 
Hắn luôn lo lắng   rồng non   cánh sẽ bay thế nào, giờ đây nó  thể hiện cách bay của ,   khác với , nhưng, dáng vẻ nó di chuyển thật sự duyên dáng và đáng yêu.
Tự nhiên như cá trong nước, chim  trời.
 
Con tiểu Thanh Long từ lúc sinh    nâng niu trong lòng bàn tay,  đầu tiên dùng năng lực của  để bay.
Cự long Lacia như một  cha  đầu thấy con  , cảm động đến quên cả trời đất, mãi  đưa tay  đỡ nó, tiểu Thanh Long đành tiếp tục  sức bơi lội trong đám mây nhỏ do  tạo .
 
Chỉ là nó còn quá nhỏ,  mất kiểm soát phương hướng bay, dần dần lệch  khỏi lòng bàn tay Lacia, quẫy đạp hai cái, cuối cùng đáp xuống đầu của học sinh Lati đang há hốc mồm bên cạnh.
Cảm nhận  sợi tóc   móng vuốt rồng non cào cấu, Lati: "!!!"
 
Mẹ ơi! Rồng đang cào tóc con!
Khi mặt cô đỏ bừng lên, Lacia cũng cuối cùng phản ứng , với nụ  đầy mặt tiến lên nhặt con rồng non của  từ  đầu cô bé, để rồng non cọ cọ  má .
"Thiên, con  bay , cha thật vui!"
 
Tiểu Thanh Long: "chíp!"
Lacia  quan tâm đám học sinh ngây ngốc, ôm rồng non bỏ .
Sau khi  , một đám học sinh mặt mày lấm lem nhao nhao nhảy dựng lên từ  đất, lao thẳng về phía Lati, hàng chục bàn tay chộp lấy đầu cô bé.
Lati: "!!"
 
Mẹ ơi, tóc con sắp mất hết !
Lacia vui sướng vô cùng,  quyết định sẽ thưởng cho rồng non một phần quà.
"Thiên thích trái cây của tinh linh lắm ? Vậy cha đưa con đến chỗ Lursiel tìm chút đồ ăn ngon."