Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới - Chương 200 (8) (Full)

Cập nhật lúc: 2025-10-24 17:12:53
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên thúc giục , chỉ chờ đợi, lâu mới với cô bé, thể phá giải .

Thiên bên cạnh xem, một lúc lâu với vẻ mặt nghiêm túc, cuối cùng : "Không hiểu, cái gì thế ."

 

Mặc Du chỉ thể trình bày thành quả của cho cô bé, trích xuất một đoạn, chỉ chúng và : "Sao chép, dán."

Thiên mừng rỡ: "Con hiểu !"

 

Mỗi cô bé xuất hiện, đều mang đến cho những vấn đề nan giải kỳ lạ, đối với Mặc Du mà , giống như đang chơi một trò chơi mới, vấn đề khó của Thiên ẩn chứa một thế giới mới.

 

Khi Thiên lớn hơn một chút, mỗi xuất hiện, đều như một đứa con ngỗ nghịch đến đ/òi n/ợ.

Cửa "tít" một tiếng vang lên, Mặc Du đang vùi đầu việc thấy tiếng bước chân qua phía , đổ ập xuống ghế sofa, lớn tiếng cảm thán: "Mệt ch/ết , suýt nữa bắt, may mà chạy nhanh, suýt c/hết ở đó, hú vía!"

 

Nghe vẻ như cô bé gây chuyện gì đó bên ngoài và tr/uy s/át.

Ngay đó, cô con gái đ/òi n/ợ của : "Bố ơi, tiền , kiếm ít tiền cho con dùng."

 

Một đứa bé trông chỉ vài tuổi những lời , thật sự kỳ lạ.

Mặc Du: "..."

Anh lấy thẻ lương của , đặt ở mép bàn.

 

"Cảm ơn bố! Bố thật ! Bố ơi con dùng hết tiền trong thẻ ?" Đứa bé bám lưng ghế của .

Mặc Du đầu đứa con phá gia chi tử .

 

Cô bé biểu cảm của đột nhiên khúc khích: "Đùa thôi, con dùng hết nhiều thế hahaha!"

"Bố yêu quý của con, con là, sắp đến sinh nhật bố , chúng cùng ngoài ăn một bữa lớn để chúc mừng !"

 

"Không."

"Phải chứ!"

"Bố, bố quà gì?"

 

"Không ."

"Hiểu , con bố !"

 

Mặc Du bao giờ đón sinh nhật của , chính x/ác là, từng tổ chức sinh nhật khi ở cô nhi viện, lúc đó nhà giàu đến tài trợ, viện tổ chức hoạt động quan tâm, để họ bưng chiếc bánh kem nhỏ gửi đến chụp ảnh ống kính.

 

ngày đó sinh nhật của , chỉ chọn để "đón sinh nhật".

Anh ngoài đón sinh nhật, nên theo lệ "quên" chuyện , nhưng Thiên thì quên.

 

Trước khi suýt con gái s/iết c/ổ ch/ết ghế, Mặc Du buộc đồng ý ngoài.

"Bố ơi, đừng căng thẳng, chúng cứ đón sinh nhật một cách bình thường, nhận quà là !"

 

cô bé , Mặc Du vẫn thư giãn. Với sự hiểu của về Thiên, nghĩ chuyện sẽ đơn giản như .

Nhà hàng Khối Lập Phương, phòng riêng nửa mở, thức ăn ngon, họ ăn một bữa tối yên tĩnh.

 

Ngay khi Mặc Du dần dần yên tâm, Thiên hắng giọng dậy.

Hơn mười đàn ông vạm vỡ theo vài cô gái trẻ xinh , bước đến một cách khí thế.

 

Họ "xoẹt" một cái mở tấm băng rôn, tấm băng rôn màu đỏ rực rỡ : "Chúc mừng sinh nhật thứ hai mươi lăm của Bố Mặc Du!"

Mặc Du "phụt" một tiếng sặc nước giải khát.

 

"Bố thích , chữ là con nhờ giúp đấy!" Thiên hì hì hỏi.

Mặc Du: ... Mẹ nào của con thế?

 

Không chỉ băng rôn, họ còn mang đến một chiếc bánh kem sáu tầng lộng lẫy.

Hai cô gái xinh cầm trống tay, lục lạc ở bên cạnh tạo bầu khí náo nhiệt.

 

Thiên lấy cái micro từ , ghế : "Hôm nay là sinh nhật bố, con quyết định hát tặng bố một bài hát mừng sinh nhật, cảm ơn bố vất vả bấy lâu nay!"

Những đàn ông vạm vỡ vỗ tay "bốp bốp".

 

Mặc Du yên, cảm nhận ánh mắt từ khắp phía, ánh mắt lảng tránh, tìm một nơi để trốn, nhưng sàn một kẽ hở nào.

"Trước khi hát, con còn một món quà tặng bố." Thiên tự tin, "Con tin rằng, bố chắc chắn sẽ thích món quà , đây chính là thứ bố nhất bây giờ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-200-8-full.html.]

Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của cô bé, Mặc Du co ro ở góc tường cúi đầu mở hộp quà.

Bên trong là một chiếc mũ trùm đầu hình gấu trúc, thể che kín đầu , là đạo cụ duy nhất thể giúp trốn tránh tại chỗ.   =))))

Quả nhiên là thứ nhất bây giờ.

 

Từ điểm , cô bé là một cô con gái chu đáo!

Anh thứ nhất, thì cô bé tạo khí để thứ nhất. Cô bé hiểu cách tặng quà đấy.

 

Mặc Du đội chiếc mũ trùm đầu đó lên, thở phào nhẹ nhõm, theo nghĩa đen đều "tối mắt", Thiên hát xong bài hát mừng sinh nhật.

Anh nghĩ thế là xong , ngờ Thiên vẫn hết hứng, hát thêm hai bài nữa, nhóm tạo khí cô bé tìm đó cũng nhiệt tình ủng hộ, editor: bemeobosua. cả buổi tiệc ngoại trừ đều sôi nổi.

 

Mặc Du cứ nghĩ mãi, đây là nhà hàng cao cấp mệnh danh là sang trọng lịch sự ? Người , tại quản lý họ?

Họ ồn ào như , tại nhân viên nhà hàng đuổi họ ?

 

Cuối cùng khi họ chuẩn rời , nhóm diễn viên nam nữ ở cửa tiễn họ, : "Quý khách đáng kính, hy vọng quý khách thích dịch vụ của chúng , hoan nghênh ghé thăm nhà hàng Khối Lập Phương!"

 

Mặc Du mới hiểu , họ chính là nhân viên nhà hàng.

Anh thề cả đời sẽ bao giờ đặt chân đến đây nữa.

Bước khỏi cửa, Mặc Du cầm chiếc mũ trùm đầu gấu trúc, hỏi Thiên: "Có thể về ?"

 

"Bố ơi, bố đừng vội mà!"

"Bố về ."

"Bố! Bố kìa!" Thiên đột nhiên kêu lên.

 

Lòng Mặc Du thắt , ngẩng đầu lên, ánh sáng màu sắc của tòa nhà đối diện lọt mắt.

Trên màn hình lớn của tòa nhà đó nhấp nháy một hàng chữ lớn "Chúc mừng sinh nhật Ngài Mặc Du", nổi bật đến mức cách xa mười dặm cũng thể thấy ngay.

 

"Đáng lẽ lát nữa còn nháy ảnh bố lên nữa, chính là tấm ảnh bố c/ắt tóc để lộ trán đó."

Mặc Du sợ hãi cô bé, lập tức xâ/m nh/ập tòa nhà để xóa ảnh của .

Thiên ha hả, kéo tay tiếc nuối : " con nghĩ bố lẽ thích, nên con cho đăng ảnh nữa."

 

Mặc Du cảm giác như thoát ch/ết, thậm chí còn ơn cô bé thực sự đăng ảnh.

"Bố ơi, con chu đáo lắm ?"

 

Lồng ng/ực Mặc Du phập phồng hai cái, lẳng lặng cô bé lâu, hỏi: "Sinh nhật con là ngày nào?"

Thiên tò mò: "Ủa, bố cũng chuẩn bất ngờ cho con hả?"

 

Bất ngờ Mặc Du , chỉ nhất định trả t/hù cô con gái đáng ghét !

Thế là một ngày nọ, những đăng nhập mạng liên thấy bầu trời trôi lững lờ mấy chữ lớn tạo thành từ dữ liệu.

 

"Chúc mừng sinh nhật Thiên"

Quảng cáo của xe điện đường ray cũng là "Chúc mừng sinh nhật Thiên" lặp lặp .

 

Các tòa nhà lớn, biển quảng cáo, từ trực tuyến đến ngoại tuyến, đều là mấy chữ , trở thành một dạng ô nhiễm tinh thần.

Ngay cả khi tường lửa Thiên Võng Liên bang tấn công, mấy chữ cũng như virus cấy máy tính lượng tử của kẻ x/âm n/hập, phát liên tục.

 

Mặc Du sắp xếp tất cả những điều , mong đợi Thiên, nghĩ rằng như thế cô bé hẳn là cũng chịu nổi?

Ai ngờ, Thiên khúc khích cảm thán: "Bố ơi, bố yêu con quá đấy!"

Mặc Du: "?"

 

Không chỉ , Mặc Du còn cấp gọi đến m/ắng một trận.

"Sao phô trương như thế chứ! mà vì nể tình bù đắp cho con bé, bỏ qua. Bình thường cũng thấy phô trương như , haizz, đúng là một bố ."

Mặc Du: "?"

 

Mặc Du nghĩ, cả đời đón sinh nhật nữa.

đó nhiều năm, vẫn buộc đón những ngày sinh nhật náo nhiệt.

 

Cô con gái kỳ lạ của giống như một tiểu hành tinh, thỉnh thoảng ngang qua cuộc đời , va chạm mạnh một cái.

 

(Toàn Văn Hoàn)

 

Loading...