Thiên đáng lẽ    ghế đẩu nhỏ thì biến mất.
Ôn Tầm Chân  nhịn  cầm kiếm : “Cô bé   hình như lợi dụng lúc ngươi  chú ý lén chạy  .”
 
Thiên lén chạy  đương nhiên là chạy  tìm Gia gia lánh nạn. Gia gia sẽ  bắt cô bé luyện kiếm, còn sẽ cho cô bé ăn  nhiều thứ ngon, cho cô bé các loại bảo bối.
Gần cuối năm, Cung Tây Diệu Cung Chủ của Cung Tây gia bận rộn cả buổi sáng, vất vả lắm mới  thể  xuống nghỉ ngơi một chút, liền thấy đứa cháu nhỏ  cưng chiều nhất chạy tới.
 
Ông lập tức  mắt híp  như hồ ly, dang tay ôm lấy Thiên đang lao đến.
“Thiên bảo của Gia gia  chạy gấp , tối qua  ngủ ngon , sáng nay  ăn ngon , Gia gia  bánh kẹo mới nè, chúng  cùng ăn nha.”
 
Lại hỏi: “Mẫu  con  ,    cùng,  chạy  tu luyện nữa ?”
Thiên   đùi Cung Tây Diệu, c/ắn một miếng bánh ngọt ông đang cầm  tay đút, chớp mắt : “Nương đang dạy Chân Chân luyện kiếm.”
 
Cung Tây Diệu ngạc nhiên: “Chân Chân? Là nữ tử hôm qua ? Việt nhi   dạy cô  luyện kiếm?”
Nếu     cận, Cung Tây Việt  ít khi chủ động dành thời gian để chỉ dạy.
 
Hôm qua Cung Tây Diệu  cảm thấy thái độ của Cung Tây Việt đối với Ôn Tầm Chân  bình thường, chỉ là  hỏi nhiều, hôm nay càng thấy kỳ lạ hơn.
“Thiên, con  cho Gia gia , Mẫu  con và Ôn Tầm Chân là  chuyện gì?”
 
“Có chuyện gì?” Thiên nghi hoặc nghiêng đầu.
Cung Tây Diệu: “Tối qua cô  ngủ ở trong viện của các con đúng ,  xảy  chuyện gì ?”
 
Thiên nhai bánh ngọt ngọng nghịu : “Cô  ngủ cùng chúng con.”
Nghĩ một chút, đứa trẻ  mô tả chi tiết hơn: “Toàn  cô  đều đỏ lên, Nương sờ cổ cô , sờ  lâu.”
 
Thần sắc Cung Tây Diệu  chút quái dị,  cảm thấy   thể  hiểu lầm, hỏi kỹ:
 “Cái cô Ôn Tầm Chân ,  đây   cô    tay với con và Kiến Thần ? Lúc đó Mẫu  con phản ứng thế nào?”
 
Thiên “Ồ” một tiếng: “Cô  và Nương đ/ánh  trong hồ nước.”
“Sau đó Nương bảo cô  c/ởi q/uần áo, đè lên  cô , còn sờ cô .”
Cung Tây Diệu: “...”
“Cạch.”
 
Cung Tây Văn Tinh và Cung Tây Kiến Thần tay trong tay  đến,  lúc  thấy lời  của Thiên, há hốc mồm, chiếc quạt gấp bằng ngọc mới của Cung Tây Kiến Thần rơi xuống đất, khung quạt và suy nghĩ của  cùng vỡ tan.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-179-2.html.]
Đứa trẻ cầm bánh ngọt gặm, ba  lớn tại chỗ chấn động   nên lời.
Khi Cung Tây Việt mang theo sự tức giận tìm đến, nhận  ánh mắt vi diệu phức tạp của Thúc phụ và    .
 
 hai mắt tạm thời  thấy gì, chỉ dùng thần thức của Cung Tây Việt    nhận .
Cung Tây Kiến Thần  Ôn Tầm Chân đang bước theo s/át  lưng trưởng tỷ,     vì hai câu  của cháu gái nhỏ  , luôn cảm thấy  phụ nữ thanh lịch xanh xao ốm yếu , ở  lưng trưởng tỷ  giống như một cô vợ nhỏ.
 
Cung Tây Văn Tinh cũng đang quan s/át Ôn Tầm Chân, trong lòng khó chịu  tò mò,  ngờ trưởng tỷ  thích nữ tử,  còn  cha  rõ danh tính của Thiên là thế nào?
“Ngươi, khụ, tên là Ôn Tầm Chân đúng ? Chúng   gần đây  chuyện một chút ?” Cung Tây Văn Tinh  hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc nàng và tỷ tỷ   qu/an h/ệ gì .
 
Ôn Tầm Chân  kịp mở miệng, Cung Tây Việt liền từ chối: “Không , cô   ở bên cạnh ,     cả.”
Vị Y Tu  trông  vẻ yếu đuối thành thật, thực  còn  một  thủ đoạn khó đề phòng,  đặt  mắt coi chừng   chừng  chạy mất.
 
Hơn nữa nàng và   đều là   Tiêu Thụ mê hoặc,   khó khăn lắm mới chữa khỏi, hai  tiếp xúc nhiều quá lỡ  lây nữa thì  .
 lời  lọt  tai Cung Tây Văn Tinh thì  là... Ừm, a tỷ , tỷ thật là bá đạo, tính c/hiếm h/ữu thật mạnh, ngay cả  muộii cũng  thể chịu ,   cũng sẽ  cư/ớp cô   !
 
Cung Tây Văn Tinh buồn bực ôm Thiên bảo đang ngây thơ ăn quả  lòng xoa xoa.
Cung Tây Diệu cũng ho khụ một tiếng, ông cảm thấy   cần hỏi nữa.
 
“Nếu  như , chuyện  đây cứ xem như hiểu lầm ,   ngoan ngoãn ở bên cạnh Việt nhi.” Cung Tây Diệu mò trong   một túi trữ vật, đưa cho Ôn Tầm Chân, “Trong   một  Linh Thạch, tặng ngươi  quà gặp mặt .”
 
Ôn Tầm Chân  hiểu ánh mắt kỳ lạ của mấy   mặt, càng  hiểu tại  nàng là một con tin  bắt,  còn nhận  quà gặp mặt.
“Cái ...   lắm.” Nàng do dự  Cung Tây Việt,  xem thái độ của vị cai ngục  là gì.
 
Tuy nhiên Cung Tây Việt   thấy thần thái của Thúc phụ, nhầm tưởng ông  là vì điều tra   phận con gái Cốc Chủ Y Cốc của Ôn Tầm Chân, nên mới  thái độ như .
 
Hơn nữa Cung Tây gia giàu  một phương, nàng  quen với sự hào phóng của Thúc phụ, nếu ông xem Ôn Tầm Chân như khách, editor: bemeobosua. tặng một ít Linh Thạch  quà gặp mặt, nàng cũng  t/iện bình luận.
 
Ôn Tầm Chân  đợi  Cung Tây Việt lên tiếng từ chối, Cung Tây Diệu  thực sự hào phóng sảng khoái, nàng buộc  nhận lấy quà gặp mặt,  ông  vài câu đại loại như “  còn   phiền ngươi chăm sóc Thiên”.
 
Nói như thể nàng sắp  kế mẫu cho đứa trẻ.
Không đúng, chắc chắn  chỗ nào đó  đúng, Ôn Tầm Chân thầm nghĩ.
 
Cung Tây Việt  kiên nhẫn với những lời hỏi han qua  , nắm lấy Thiên đang trốn trong lòng Thúc phụ  , xách như xách ch.ó con đem cô bé  về.