175. Nhân Vật Chính 13
 
Trong hai năm , Tiêu Thụ vô   mơ thấy khuôn mặt Cung Tây Việt.
Thanh lãnh hờ hững, hung tàn vô tình.
Vết sẹo  thể biến mất  mặt , giọng   thể phục hồi, từng tấc đau đớn   đều  thể tách rời khỏi khuôn mặt xinh  đó.
 
 cho dù tức giận   cam,  cũng  thể trút một chút nào lên Cung Tây Việt cao cao tại thượng ,  chỉ ,  còn  giống như một con chuột trốn trong bóng tối, tránh ánh mắt của đối phương mà sống lây lắt.
 
Khi phát hiện   giám s/át, Tiêu Thụ cuối cùng cũng hiểu rõ vì     Cung Tây Việt nhắm  như  ngay từ đầu, nhất định là một Ký Chủ hệ thống khác  ảnh hưởng đến Cung Tây Việt, cư/ớp  “nữ chính” vốn nên thuộc về !
 
Kẻ cạnh tranh đáng ch/ết , giờ đang ở ngay  mắt, mang một khuôn mặt cực kỳ giống Cung Tây Việt, khiến  vô   ác mộng.
Tiêu Thụ theo bản năng căng thẳng tìm kiếm bóng dáng Cung Tây Việt xung quanh, phát hiện   mới  thả lỏng,  cúi đầu che giấu ánh mắt đầy á/c ý của   sự quan s/át của Cung Tây Kiến Thần đối diện, để tránh  phát hiện điều bất thường.
 
“Ngươi  tranh đèn lồng với ?” Cung Tây Kiến Thần nhướng mày hỏi một cách  khách khí.
Là một công tử quý tộc,  hô phong hoán vũ trong Cung Tây thành, phàm là thứ  ,  ai dám tranh giành với .
 
Hơn nữa  đàn ông che giấu  mặt  khiến  vô cớ chán ghét, Cung Tây Kiến Thần càng   nhường, vì thế  chút do dự bày  vẻ mặt khinh thường cường thế.
 
Tiêu Thụ lo lắng Cung Tây Việt  mặt,  sinh lòng  rút lui, nhưng  cô nương bên cạnh một cái, trong lòng tính toán một hồi,  mở miệng : “Vừa  tại hạ hứa tặng cô nương  một chiếc đèn lồng, đang chọn lựa.”
 
Cung Tây Kiến Thần hừ lạnh: “Nếu ngươi  trả tiền,  mua  tất nhiên là của .”
Hắn một tay ôm cháu gái nhỏ, một tay cầm quạt chỉ  gần đó: “Kia   còn nhiều đèn lồng như ,    thể qua đó chọn.”
 
Nữ tử che mặt bên cạnh Tiêu Thụ nhíu mày, trong lòng sinh á/c cảm với Cung Tây Kiến Thần và hài nhi trong lòng .
Tiêu Thụ thì   vẻ nhẫn nh/ục chịu đựng: “Mọi chuyện đều  xét đến  ,  thấy công tử xuất   tầm thường, cần gì   khó một tán tu như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-175-1.html.]
 
Lời    ,  khiến bên Cung Tây Kiến Thần giống như một kẻ đại á/c nhân hơn.
Mà Cung Tây Kiến Thần thật sự cũng nhận vai á/c nhân , : “Giọng ngươi  thật khó chịu, c/âm miệng  cút ngay, bằng   sẽ khiến ngươi  thể ở trong Cung Tây thành  nữa.”
 
Sự chán ghét á/c cảm của nữ tử che mặt đối với Cung Tây Kiến Thần sắp tràn  khỏi mắt, nàng nhẹ nhàng kéo tay áo Tiêu Thụ, như đang an ủi cơn giận của .
“A Thụ, chúng   ,  cần đèn lồng nữa.”
 
Nàng   thấy Tiêu Thụ vì nàng mà tranh chấp với  khác, huống chi nàng nhận  ngọc bội đại diện cho Cung Tây gia   Cung Tây Kiến Thần, nếu gây chuyện ở đây, lộ  phận của nàng, dẫn đến quân truy kích, nàng và A Thụ sẽ nguy hiểm.
 
Thấy Tiêu Thụ nhượng bộ, dẫn nữ tử che mặt rút lui  bóng tối, Cung Tây Kiến Thần hừ  một tiếng, quạt gấp vung lên: “Những cái , và những chiếc đèn lồng , tất cả đèn lồng  con phố  đều hái xuống cho .”
 
Thiên chớp mắt  một loạt hành động á/c bá của Tiểu cữu cữu, ghé  tai  hỏi: “Cữu cữu,  đang cãi  với   ?”
Biểu tình Cung Tây Kiến Thần lập tức mềm ,  nhéo má hài nhi: “Loại chuột nhắt giấu đầu lộ đuôi ,  thôi  thấy đáng ghét, cũng xứng đáng  cãi  với  .”
 
Giọng  đột ngột chuyển sang dặn dò: “Thiên,   con lớn  mở to mắt mà , tuyệt đối   để mắt đến loại đàn ông như thế.”
Thiên lắc đầu va  cữu cữu,  nhỏ với : “Vừa   đầu    một quả cầu màu đỏ, còn  bay,   chuyện.”
 
Cung Tây Kiến Thần ngạc nhiên: “Quả cầu gì? Sao   thấy?”
Thiên  hì hì: “Các  đều  thấy , chỉ  con mới thấy ! Con cũng  một quả cầu màu xanh lam, ở chỗ Mẫu  .”
 
Cung Tây Kiến Thần vốn quyết định đuổi   là xong,  lời  sinh lòng tò mò, đuổi theo hướng Tiêu Thụ và hai   biến mất. editor: bemeobosua. Hắn  xem rốt cuộc là quả cầu màu đỏ  bay gì.
 
Tiêu Thụ và nữ tử che mặt dừng  trong con hẻm vắng, Tiêu Thụ xin   nữ tử : 
“Tầm Chân,  giúp nàng lấy  Lưu Ly Lan, là   .”
Ôn Tầm Chân lập tức lo lắng kéo tay Tiêu Thụ an ủi: “Không   của , là   vô lý.”
 
Tay  nắm lấy, Tiêu Thụ khó khăn cử động, kìm nén phản ứng ghê tởm  rút tay , trong mắt chỉ  buồn bã và xin , trông vô cùng thâm tình.