Tiết Oánh Oánh cứ như thể  thấy tiếng lòng vỡ vụn của các vị Sư . Đặc biệt là Nhị Sư , quả nhiên  khi kinh ngạc  là  đầu tiên lên tiếng hỏi: “Ngươi  hài nhi từ bao giờ?!”
 
Nhận  giọng điệu của   đúng,  vội vàng chữa lời, hoãn   : 
“Ta là ý , Đại sư tỷ    nhiệt tình tìm đạo lữ ,    hài nhi ? Không  phụ  của hài nhi là ai?”
 
Nói   , vẫn lộ  vẻ nôn nóng  cam lòng.
Cung Tây Việt  . Nhị Sư  Đoạn Nguyên Lãng, trong cái “tương lai” mà nàng thấy, tất nhiên cũng tồn tại, nếu   thấy cái tương lai đó, Cung Tây Việt cũng   Nhị Sư   ái mộ .
 
Nhị Sư  trong mắt nàng ôn hòa lương thiện, trầm  trưởng thành, nhưng trong lời của Tiêu Thụ , Nhị Sư  của nàng   gọi là “pháo hôi ch/ó l/iếm”, kết cục là ch/ết vì nàng.
Tất cả những  bên cạnh nàng mà  tiếp xúc với Tiêu Thụ, nữ tử chắc chắn sẽ yêu Tiêu Thụ, vì  mà sống c/hết, nam tử thì phần lớn  thích Tiêu Thụ, gây khó dễ cho , cuối cùng  đ/ánh bại mà ch/ết,  một ai  kết cục .
 
“Hài nhi là  vô tình mà ,   phụ , con bé gọi là Thiên,   mong các đồng môn chiếu cố nhiều hơn.” Cung Tây Việt  giải thích nhiều, vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt như thường ngày.
 
Đoạn Nguyên Lãng cố gắng áp xuống sự thất vọng và cay đắng của , cư/ỡng ép  : “Đó là tự nhiên, hài nhi của Đại sư tỷ,  nhất định cũng sẽ coi như con ruột.”
Không khí vẫn kỳ quái, lúc , Thiên   đầu gối Cung Tây Việt ê a cố gắng với lấy linh quả  bàn nhỏ của nàng.
 
Không nắm chắc, linh quả trượt khỏi ngón tay cô bé rơi xuống bàn,   rơi xuống đất lăn .
Thiên loạng choạng buông cánh tay Nương  để đuổi theo, Cung Tây Việt cố ý rèn luyện khả năng   của cô bé, cũng  giúp, chỉ  .
 
Quả lăn mãi đến bên cạnh bồ đoàn của Đoạn Nguyên Lãng. Hắn là Nhị Sư , nên  gần Cung Tây Việt.
Thấy hài nhi  về phía ,  cất  tâm trạng phức tạp thất vọng, lấy một quả linh quả  kích thước phù hợp cho trẻ con cầm từ  bàn của  đưa cho Thiên.
 
“Quả rơi  đất  cần nữa, ăn quả sạch sẽ .”
Thiên vỗ một cái  tay , nắm lấy quả linh quả đó,  ngẩng đầu  với  một cái.
Đối diện với khuôn mặt nhỏ tương tự  trong lòng, thực sự  thể  mềm lòng, Đoạn Nguyên Lãng cũng mỉm  với hài nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-168-2.html.]
 
“Lần đầu gặp Thiên,  chuẩn  quà gặp mặt gì. Đây là một viên Tị Thủy Minh Nguyệt Châu    ở Nam Hải  đây, tặng cho Thiên chơi nhé.” Hắn hào phóng lấy  một món linh bảo thiên nhiên.
 
Những  khác thấy  cũng thi  m/óc t/úi, tặng quà gặp mặt cho cô cháu gái bé bỏng.
Mấy Sư  tụ tập quanh Thiên, xoa xoa má nhỏ tay nhỏ của cô bé,    .
 
Không khí lúc  mới hòa hợp trở .
Đáng tiếc chốc lát , một luồng ánh sáng bay đến từ đằng xa, hạ xuống bậc thang phía  Sơn Tạ.
 
Một nam tử trẻ tuổi mặc áo đen bước nhanh  đến.
“Ta đến trễ .” Giọng  của  lạnh lùng thanh thoát.
 
Nghe thấy giọng  của Tiểu Sư  Lâu Uyên, Tiết Oánh Oánh đang chen chúc chơi với Thiên thầm nghĩ  , Tiểu Sư  trẻ tuổi hơn, cũng bốc đồng hơn Nhị Sư , mong là đừng  gây chuyện nha.
 
Lâu Uyên  du lịch trở về, đôi mắt chỉ  chằm chằm  Cung Tây Việt, gọi nàng Sư tỷ, giọng  trầm thấp dịu dàng hơn một chút.
Cung Tây Việt  đây   Tiểu Sư   cận với , dù  Tiểu Sư  mười hai tuổi năm đó, là do nàng cứu và mang về tông môn, editor: bemeobosua.  để  bái cùng một Sư phụ, trở thành Sư tỷ Sư  đồng môn.
 
 nàng  , Tiểu Sư  cũng  tình cảm ái mộ với nàng.
Cũng trong cái “tương lai” , Tiểu Sư  vì tình cảm ái mộ  mà tẩu hỏa nhập ma,  khi sa  ma đạo cố gắng b/ắt c/óc nàng,  vài  tr/uy s/át Tiêu Thụ, cuối cùng vì cái ch/ết của nàng mà cũng t//ự s/át theo.
 
Tiêu Thụ  gọi Tiểu Sư  nhập ma là “hắc hóa”, nhưng Cung Tây Việt cảm thấy, là do nàng đ/ánh Sư  quá ít. Tuổi trẻ non nớt, thiếu sự quản giáo.
Nhập ma? Nàng và Sư phụ tận tâm dạy dỗ bao nhiêu năm, chỉ để  học   chuyện   ý là nhập ma ?
 
Trong mắt Cung Tây Việt, vấn đề của Tiểu Sư  , nghiêm trọng hơn Nhị Sư  nhiều.