165. Nhân Vật Chính 3
 
Ngoài hai  họ , còn  hàng trăm thị tùng đuổi theo phía , theo hai  nhảy xuống khỏi kiệu thú, các thị tùng  theo phía  cũng đuổi kịp, chia thành hai hàng, đồng thanh cúi chào: “Cung nghênh đại tiểu thư về nhà!”
Cung Tây Việt: “……”
 
May mắn ,     mang theo ca kỹ vũ công đến ca múa tấu nhạc giữa phố chào đón nàng về nhà, xem  cuộc  chuyện   với thúc phụ ít nhiều cũng  tác dụng.
 
Một đôi     như bươm bướm hoa sà đến  mặt nàng.
Muội  Cung Tây Văn Tinh mặc váy đỏ kim tuyến bướm, vòng tay đeo chuỗi san hô đỏ,  đầu là đủ loại hoa châu báu phỉ thúy linh châu, bên hông còn đeo một tràng rèm ngọc trai, ngay cả chiếc roi dài vũ khí của nàng cũng  nạm linh tơ lấp lánh.
 
Tiểu  Cung Tây Kiến Thần cũng  khá hơn là bao, áo bào chu loan màu tím, giáp linh ngọc đai, đội mũ ngọc vàng,  giày gấm, trong tay còn cầm một chiếc quạt giấy rắc vàng  vẻ phong nhã.
 
Hai  cộng  chính là vạn tử thiên hồng, châu quang bảo khí, so với  tỷ tỷ kiếm tu áo xanh váy trắng đơn giản gọn gàng,   là hai đóa hoa phú quý sống động giữa nhân gian.
 
“A tỷ, tỷ  mấy năm  về thăm bọn  ,    chạy  bế quan ? Bọn  nhớ tỷ lắm!” Cung Tây Văn Tinh giọng điệu nũng nịu , nàng  vẻ ngoài tươi sáng,  cùng phong cách với Cung Tây Việt.
 
Vị nhị tiểu thư tính tình kiêu căng tùy hứng , cũng chỉ duy nhất  mặt trưởng tỷ mới  dám  càn, ngoan ngoãn như chim nhỏ.
“Tỷ  ngự kiếm về  , vất vả  vất vả , mau lên kiệu về nhà , thúc phụ  chuẩn  tiệc tẩy trần cho tỷ !” Cung Tây Kiến Thần cũng xáp  gần lấy lòng .
 
Hắn là một công tử ăn chơi khét tiếng, tu hành  chăm, chỉ thông thạo ăn chơi nhảy múa. Cung Tây Việt  tính cách lười biếng của , mỗi  về đều  khảo hạch  một phen, khiến  khổ  tả xiết.
 
Cung Tây Việt  vẻ mặt nịnh nọt của tiểu , mặt  cảm xúc một lúc lâu, khiến Cung Tây Kiến Thần lòng thấp thỏm, càng rụt rè  dám thở mạnh, trong lòng  ngừng nhớ   thời gian     chuyện gì lớn lọt đến tai tỷ tỷ .
 
Nào ngờ Cung Tây Việt chỉ là nhớ đến tương lai mà   thấy.
Đôi      là song sinh, tuy  cãi  nhưng tình cảm sâu đậm, khi Văn Tinh từ bỏ tất cả vì Tiêu Thụ, Kiến Thần dù thế nào cũng  tin, nhiều  đuổi theo cố gắng đưa Văn Tinh về nhà.
 
Sau đó Văn Tinh ch/ết, Kiến Thần coi Tiêu Thụ là kẻ t/hù,  đổi sự lười biếng  đây, nỗ lực tu luyện, nhiều  t/ruy s/át Tiêu Thụ, thậm chí suýt chút nữa g/iết ch/ết Tiêu Thụ… Đáng tiếc cuối cùng, vẫn là Tiêu Thụ khí vận mạnh hơn,  chỉ g/iết c/hết  mà còn cư/ớp  bảo vật   .
 
Nghĩ đến  phận ch/ết t.h.ả.m của đôi     , Cung Tây Việt hiếm khi dịu giọng, ôn hòa : “Về thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-165-1.html.]
Thấy nàng  vui, Cung Tây Văn Tinh mới vui vẻ khoác tay nàng, hai  chen chúc đưa nàng  kiệu như một cung điện nhỏ.
 
Cung Tây Văn Tinh  mật : “A tỷ, tỷ đang ôm gì thế, là quà cho bọn  ?”
Nàng  sớm chú ý đến bọc trong lòng Cung Tây Việt, lúc  tò mò đưa tay gạt nhẹ.
Vải  gạt  để lộ khuôn mặt đứa bé bên trong, đồng thời Cung Tây Việt : “Là con gái .”
 
Muội  dựa  vai Cung Tây Việt   cứng đờ,   đang bận rót  cho nàng cũng sững sờ tại chỗ. editor: bemeobosua. Một lát , trong kiệu vang lên hai tiếng kinh hô, đôi     rơi  đ/iên cuồng.
 
“Con? Con? Con gì cơ? Con ruột của tỷ ? Sao tỷ   con !”
“A a a   tin   tin chuyện   thể nào!”
Bất kể họ la hét nhảy dựng  thì thầm ngẩn  tại chỗ, Cung Tây Việt vẫn vững vàng bất động, chỉ : “Nó quả thật là con gái  cùng huyết mạch với , tên là Thiên.”
 
Dừng một chút, nàng  dịu giọng : “Hai đứa  di mẫu và cữu phụ .”
Cung Tây Văn Tinh, Cung Tây Kiến Thần: “……”
Hai  cẩn thận  gần, cùng   mặt đứa bé.
 
“…… Bé tí.”
“Cũng đáng yêu.”
“Giống a tỷ, lớn lên nhất định cũng là một đại mỹ nhân.”
 
“Nó đang   kìa!”
“Nó còn  với  nữa!”
Kiệu tiến  cổng lớn cao ngất của Cung Tây gia,  đến cửa nội viện.
 
Vừa dừng , Cung Tây Văn Tinh  ôm đứa bé lao xuống, mặt mày hưng phấn kêu lên: 
“Thúc phụ! Thúc phụ mau  xem! Con, a tỷ  con !”
Cung Tây Kiến Thần đuổi theo : “Chờ ! Đã  là xuống xe để  bế mà!”
 
Cung Tây Việt   cùng,  đầu tiên trải nghiệm cảm giác về nhà nhưng  ngó lơ.
Thúc phụ Cung Tây Diệu đón  cũng mặc một bộ đồ hoa, cả  phú quý bức , nhưng  thể che lấp  dung mạo tuấn tú của ông .