Đ/ánh  mô/ng   mấy cái .
Tiếp đó, Thiên bắt đầu la lên còn  một con Bạch Long Mã nữa.
Cô bé lải nhải hai ngày, Minh Chân  đến phát phiền,   câu chuyện kỳ lạ  từ  chui  đầu cô bé.
 
Đại sư Ấn Hợp thật sự   từ  dẫn về một con ngựa trắng.
Thiên vui vẻ chạy vòng quanh chân ngựa vài vòng,  bắt đầu kêu: “Đ/ánh yêu quái! Có yêu quái đến bắt Sư phụ !”
 
Bạch mã  thấy run rẩy, nó  dám bắt Phật tu của Bồ Đề Sơn ! Sao  v/u kh/ống yêu quái chứ!
Thiên và Minh Đức thì thầm to nhỏ, bàn bạc chuyện đ/ánh yêu quái, vì   yêu quái thật, thì Minh Đức giả  yêu quái.
 
Lúc nghỉ ngơi, Thiên dùng pháp trượng vẽ một vòng tròn quanh Ngộ Tâm, nghiêm túc  với  : “Người   rời khỏi vòng tròn , nếu  sẽ  yêu quái bắt .”
Ngộ Tâm gật đầu: “Được,   rời .”
 
Minh Chân đang nhóm lửa bên cạnh: “…”
Sư Bá  thật sự  phối hợp ?
 
Thiên   với Minh Đức: “Bây giờ  là yêu quái,   l/ừa Sư phụ  ngoài bắt .”
Minh Đức gãi đầu: “Làm  l/ừa  ngoài?”
“Ôi chao!” Thiên dậm chân,  mẫu cho   xem.
 
Cô bé lén lút chạy đến bên cạnh Ngộ Tâm, còng lưng khụ hai tiếng như bà lão, móc  một miếng bánh gạo rang trong túi run rẩy : “Ta  kẹo ngon ở đây,  qua đây  cho ăn kẹo.”
 
Ngộ Tâm đang khoanh chân  phối hợp bước  khỏi vòng tròn, Thiên tóm lấy  : “Bắt  !”
Minh Đức gật đầu biểu thị  học ,  dùng cách tương tự “bắt”  Ngộ Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-160-2.html.]
 
Thiên tiếp tục dạy: “Bây giờ  bắt ông  đến đây.”
Ngộ Tâm  hai đứa trẻ dắt đến  bên một tảng đá khác. Thiên  với Minh Đức: “Đệ  trói ông  , như  ông  sẽ  chạy.”
 
Hai   tìm thấy dây thừng, chạy đến chỗ Đại sư Ấn Hợp cầu cứu, Đại sư Ấn Hợp quả nhiên lấy  dây thừng dài cho họ chơi. editor: bemeobosua. Thiên liền dùng sợi dây thừng dài  quấn Ngộ Tâm vòng quanh hết lớp  đến lớp khác.
 
Minh Chân  bên cạnh  nhịn   thầm, vai diễn đột nhiên chuyển đến   .
Thiên chạy đến  với  : “Bây giờ ông  : ‘Đại sư , Sư phụ  yêu quái bắt  !’”
Minh Chân: “…”
 
Mấy đôi mắt khác đều   , Minh Chân  còn cách nào, vẫn  theo yêu cầu của Thiên, Thiên còn chê   hét  đủ lớn.
Tiếp theo là màn Thiên chạy lên đ/ánh  với “yêu quái” và cứu Sư phụ, Thiên và Minh Đức mỗi đứa cầm một cây gậy hừ hừ ha ha đ/ánh  sang một bên.
 
Cô bé  hứng thú với trò chơi nhập vai , chơi mãi  chán, dần dà, Minh Chân cũng quen.
Anh   chỉ  đóng Sa Ngộ Tịnh, đôi khi còn  đóng yêu quái, thần tiên… các loại nhân vật.
 
Dọc đường  đến quận Vạn Khê, rõ ràng xung quanh cũng  vài thôn xóm, nhưng ruộng đồng họ  qua  hoang tàn mọc đầy cỏ,  ai canh tác, nhà cửa đóng kín, ít thấy   đường.
 
Ngộ Tâm chuẩn  tìm một gia đình để tá túc, cũng t/iện nhờ  giúp Thiên tắm rửa sạch sẽ, cô bé  đường  chui núi  rừng  lăn lộn trong đất, cả  trở nên xám xịt. Bảo cô bé tự tắm, cô bé chỉ lo chơi nước, bùn đất  cánh tay cũng  cọ sạch .
 
Bất đắc dĩ họ  đến gần một hộ dân  đóng cửa,  kịp mở lời,    khóa cửa .
Họ tìm kiếm từ làng đến thị trấn gần đó, cuối cùng cũng thấy , chỉ là  ai sẵn lòng  chuyện với  lạ, những đứa trẻ  bên hiên đều   lớn vội vàng kéo về nhà khi họ  gần.
 
Cho đến khi  ngang qua một hiệu t/huốc, cuối cùng cũng tìm thấy một  sống sẵn lòng bắt chuyện.
Người già  bước  từ hiệu thu/ốc, run rẩy  chằm chằm  đầu trọc của họ, hoảng sợ : “Gần đây, gần đây  một, một Tiểu Tây Sơn,  đó  một,  một Tây Sơn Tự, trong chùa ở một lũ cư/ớp b/óc đó.”