Ngộ Tâm dẫn Thiên đến hồ sen,  với cô bé, đó là nơi tu hành của .
Hồ sen trông thú vị hơn so với những con đường lát đá yên tĩnh  cây cối bao phủ  đó, đầy lá sen và hoa sen, tỏa  mùi hương thanh thoát, ở giữa còn  một đài đá nhỏ.
 
Nhiều chuồn chuồn đỏ bay lượn bên hồ, trong hồ còn  cá chép màu đỏ và màu vàng.
Chúng dường như cũng tò mò về Thiên, khi cô bé  gần bờ hồ, chúng chen chúc nhô đầu lên khỏi mặt nước.
 
Thiên  sấp bên bờ hồ  chúng,  một lúc, nước dãi chảy .
Con cá béo ú  nước dãi nhỏ trúng lập tức lặn xuống nước, kéo theo những con cá chép chen chúc khác cũng lặn xuống  lá sen.
 
Một bàn tay đưa   mặt Thiên, lòng bàn tay đang đựng vài hạt sen xanh.
Hạt sen  to, Thiên chỉ  thể nắm  bốn hạt trong một tay, cô bé cúi đầu chăm chú gặm vỏ hạt sen.
 
Ngộ Tâm  bên bờ hồ bóc đài sen cho đứa trẻ, Thiên chỉ thấy đầy hoa trong hồ,  thấy đài sen ở , Ngộ Tâm liền cho cô bé  một cái.
Một bông hoa nở rộ  tàn lụi trong tay  , nở  hạt sen, cuối cùng trưởng thành, cũng chỉ trong chớp mắt.
 
Thiên khó khăn lắm mới gặm   một hạt sen lồi lõm, đặt  bàn tay gầy guộc chùng xuống của Ngộ Tâm, bảo   ăn.
Ngộ Tâm cũng ăn,  bóc thêm một nắm hạt sen xanh cho cô bé.
 
Hạt sen tươi c/ắn trong miệng, vị ngọt thanh, giống như uống một nắm nước mát  ngày nóng bức, Thiên lắc đầu và hai b/ím tóc, nhét đầy hai túi của  bằng hạt sen ngon lành.
Khi Minh Chân đến gọi cô bé  ăn cơm, Thiên vẫn đang gặm hạt sen.
 
Khác với sự hiểu lầm của Giới Tu Tiên đối với Linh Giới, Bồ Đề Tự cũng  một phần lớn các tăng nhân sẽ ăn uống. Ngoài tĩnh tu và  thiền, các tăng nhân thức dậy thường xuyên đến nhà ăn ăn uống, họ cho rằng đây cũng là một kiểu tu hành.
 
Người nấu ăn ở nhà ăn cũng  cố định là tăng nhân nào, ngoại trừ một Đại sư Ấn Hợp béo , mỗi ngày đều  các tăng nhân khác  giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-154-3.html.]
Đại sư Ấn Hợp   gì khác, chỉ  bánh bao, bánh bao trắng to,  liên tục mấy trăm năm. Cũng vì thế, bánh bao ông  , cực kỳ ngon.
 
Thiên   ghế ở nhà ăn, cạnh Minh Đức, bên  là Ngộ Tâm.
Vị tăng nhân trẻ tuổi đến chia bánh bao, thấy Phật tử  bên cạnh Thiên, do dự một chút, vẫn  chia cho  , bỏ qua   chia cho Thiên một cái bánh bao lớn.
 
Dù , Phật tử quanh năm tĩnh tu ở hồ sen, là một trong  ít   bao giờ đến nhà ăn.
Còn Thiên, thấy những  khác đều  chia bánh bao lớn, chỉ  cha  , lập tức lộ  vẻ thương cảm, hào phóng x/é chiếc bánh bao   chia thành hai nửa, chia cho cha một nửa.
 
“Con ăn một nửa, cha ăn một nửa,” Thiên cắ/n  bánh bao .
Ngộ Tâm cũng cầm nửa chiếc bánh bao c/ắn ăn.
 
Vị tăng nhân  chia bánh bao thấy cảnh , suýt nữa nhảy dựng lên khỏi ghế, bưng mẹt vẫn còn một ít bánh bao định đến bù cho Phật tử một cái nữa,  Ngộ Tâm xua tay ngăn ,  khi  xuống trông vẫn còn  buồn bã.
 
Minh Chân bưng vài bát cháo đến, là cháo kê, các tăng nhân ở đây đều ăn như .
Thiên miệng ngậm bánh bao mềm xốp ngọt ngào, cúi đầu uống một ngụm cháo, Đại sư Ấn Hợp  bánh bao ở bếp  đột nhiên  tới.
 
Ông   là Đại hòa thượng thích giao tiếp với các tăng nhân trẻ tuổi, ngày thường thích nhất là xay ngũ cốc lọc bột,  thêm nước nhào bột, ngày qua ngày, như thể  bao giờ chán.
 
Ông đặt một cái bát nhỏ  mặt Thiên,   lời nào   mất.
Cảnh  còn đáng ngạc nhiên hơn cả việc Phật tử xuất hiện ở nhà ăn, các tăng nhân bên cạnh vốn  thỉnh thoảng liếc  về phía , lúc  ánh mắt càng rõ ràng và tò mò hơn, ai cũng   Đại sư Ấn Hợp  mang gì đến.
 
Mở nắp , là một bát dưa muối củ cải ngâm chua, thơm lừng và k/ích th/ích vị giác.
Có  lẩm bẩm: “Ấn Hợp sư phụ ngoài  bánh bao còn  dưa muối ,  từng thấy bao giờ.”