“……”
 Vị tăng nhân trẻ tuổi ngây ,   lộ vẻ bối rối: “Cái gì?”
 
Cách đó  xa, trong  các tăng nhân tưởng chừng đang nghiêm túc luyện côn,  vài  đ/ánh rơi côn trong tay xuống đất, một  vô tình chọc côn  m/ông sư , thậm chí   quá kinh ngạc mà tuột tay  côn đ/ập  sư  ở hàng .
 
Rõ ràng họ cũng đang rướn tai  cuộc đối thoại bên , và  tin   chấn động  nhỏ.
Phật tử    con !
 
Trước đây họ  hề nghĩ đến hướng đó, lúc   kỹ vẻ ngoài của đứa trẻ, chẳng   giống Phật tử .
Càng thêm kinh ngạc!
 
Ngộ Tâm  quan tâm đến những gì các  tử trẻ  đang nghĩ, giới thiệu hai sư   Minh Chân cho họ, và  Thiên cũng sẽ tạm trú ở đây một thời gian.
Đệ tử lớn tuổi nhất ở đây cũng  đầy trăm tuổi, từ nhỏ   Phật tử dùng côn đ/ánh cho,  ai dám phản đối lời , tiếp tục  việc của  như đang trong mơ.
 
Minh Chân và Minh Đức theo lời dặn của Ngộ Tâm, nhanh chóng hòa nhập  nhóm tăng nhân.
Thiên    ở  đây chơi côn với Minh Đức nữa, thấy Ngộ Tâm tiếp tục  về phía , cô bé cũng vội vàng chạy theo.
 
Mặc dù cô bé hòa hợp với Minh Chân, Minh Đức  , nhưng đến một môi trường mới, cô bé vẫn  bám s/át cha hơn.
“Không  chơi ở đây ?”
 
Thiên kéo áo cà sa của Ngộ Tâm gật đầu.
“Vậy thì  theo .”
Ngộ Tâm nắm lấy bàn tay nhỏ bé ấm áp của cô bé, dắt cô bé cùng  về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-154-2.html.]
 
Bỏ  nhóm tăng nhân trẻ vẫn còn kinh ngạc, bối rối và tò mò,  chằm chằm  bóng lưng họ.
Đi ngang qua một bức tường gạch đá dài,  tường đục  vô  hang động cao nửa , mỗi hang động đều    khoanh chân bên trong.
 
Hang động cổ kính, nơi chật hẹp, nhưng những    im trong đó, bất động.
Khi Ngộ Tâm dẫn Thiên  qua, họ cũng  hề mở mắt.
 
Thiên  gần một hang động thấp, nhẹ nhàng đưa tay sờ chân của một  trong đó, x/ác nhận là  sống, vội vàng rụt tay  chạy đến chân Ngộ Tâm, bước theo   s/át nút.
“Họ  thiền ở đây,” Ngộ Tâm giải thích với cô bé.
Thiên nghĩ một lát : “Họ  ở đây ngủ ?”
 
“… Có lẽ .” Đối với trẻ con, cũng   gì khác biệt.
“Vậy con   ồn họ,” Thiên che miệng  khẽ.
 con đường  quá dài, Thiên vẫn  ngừng quan s/át những  trong hang động, vô tình chạm ánh mắt với một tăng nhân đang mở mắt.
 
Mắt   màu hổ phách trong suốt, Thiên     một cái, đột nhiên cảm thấy đầu lạnh toát và rùng , chút buồn ngủ vì nắng ấm khi   đường  nãy đều biến mất, cả  trở nên tỉnh táo bất thường.
 
May mắn là   chỉ  một cái  nhắm mắt ,   thêm.
Đi  vài bước, Thiên  thấy một tăng nhân trong hang động mở mắt  sang. editor: bemeobosua. Đôi mắt  đen láy, khoảnh khắc ánh mắt chạm , trong đầu Thiên vang lên tiếng trống đập đùng đùng,  ồn ào,  đầu óc cô bé ong lên, giống như  thấy cha Đại sư niệm kinh.
 
Ngộ Tâm nắm tay cô bé, một tay dùng pháp trượng chống xuống đất một cái.
“Tĩnh tâm  thiền,   ngoại vật quấy rầy.”
Lời   thốt , gần hết quãng đường còn , Thiên  hề thấy một ai mở mắt nữa.