Ngộ Tâm tìm một ngôi nhà trống để  chỗ dừng chân, chuẩn   chút đồ ăn cho đứa trẻ đang buồn bã.
Thức ăn trong nhà dân   vét sạch, chum vại trống , ngay cả một con chuột cũng  , nhưng Ngộ Tâm   ngoài một lát,  mang về  một ít thức ăn.
 
Thiên  quen ,  cha Đại sư của cô bé  phép thuật, thường biến  những thứ cần thiết.
Khoảng thời gian ngắn Ngộ Tâm  ngoài, Thiên    đặt bên cạnh bếp lò trong bếp,   chiếc ghế đẩu nhỏ để nhóm lửa,   còn để  chiếc pháp trượng của  cho đứa trẻ chơi.
 
Cây gậy đen đó nổi tiếng gần như ngang bằng với Vô Tâm Phật Tử. Cây gậy đen tuyền   trang trí gì, chỉ  một “hoa văn” ở một đầu. Nếu Thiên lớn hơn một chút,  kỹ  lẽ sẽ nhận  đó là chữ “Đức”.
 
Pháp trượng của Vô Tâm Phật Tử tên là “Đức”, là “Đức” trong dĩ Đức phục nhân (dùng đức độ để khiến  khác khuất phục).
Thiên cầm cây trường côn  đá/nh bại Ma Tôn Thiên Chi Mạc , gõ gõ đ/ập đ/ập xuống đất, lát   chọc chọc  đống củi.
 
Cô bé thường xuyên cầm cây gậy  chơi. Trước đây ngủ ngoài trời, nhóm lửa trại, cô bé còn dùng cây gậy  gạt lửa,  cha Đại sư cũng chẳng  gì.
Mỗi   chơi, cô bé   với Đại sư: “Con giúp cha cầm gậy nhé.”
 
Trước sự “chu đáo” của đứa trẻ, Ngộ Tâm giao gậy cho cô bé. Rồi Thiên giơ gậy đ/ánh  đám cỏ ven đường, đợi đến khi cầm  nổi nữa thì kéo lê  đất, kéo cho cây gậy đầy bụi,    Ngộ Tâm nhặt lên lau sạch để tiếp tục sử dụng.
 
Trước khi Thiên dùng pháp trượng chọc  lòng bếp để  gậy nhóm lửa, Ngộ Tâm  xách một cái túi vải trở về.
Anh  xắn tay áo, rửa sạch bếp lò và chiếc nồi lớn, vo gạo nấu cơm, thao tác   đấy.
 
Vì đang ở trong nhà,   cởi chiếc nón lá  đầu, cái đầu tròn sáng bóng  thu hút ánh .
Thiên   bếp lò,  ánh lửa trong bếp sưởi ấm, cô bé kéo cây gậy đen và chiếc ghế đẩu nhỏ của , xích  gần bên cạnh Ngộ Tâm.
 
Ngộ Tâm đang nhặt rau trong chậu nước, Thiên kéo áo bào của  : “Con  giúp.”
Ngộ Tâm liền bưng chậu nước xuống đất, hai  đầu kề đầu cùng  nhặt rau.
Thiên   chiếc ghế đẩu nhỏ của ,  vẻ chuyên nghiệp, tách từng lá rau . Tiếng rau giòn tan “cạch cạch” dường như  tâm trạng cô bé  hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-146-2.html.]
 
Cô bé thấy bùn đất  lá rau, còn nhấn  nước rửa rửa.
Ở nhà  Kỳ Nhân, lúc chị Trần Thải Linh và  Kỳ Nhân nấu ăn cho cô bé, cô bé đều từng giúp nhặt rau.  cô bé học  cách nhặt rau là ở nhà bố Đồng - Ảnh Đế.
 
Có một thời gian Đồng Ảnh Đế   xem  thực đơn trẻ em ở ,  tự tay nấu ăn cho cô bé. Anh  bận rộn trong bếp, cũng kéo đứa trẻ  cùng để giúp đỡ,  rằng đó là thời gian cha con.
 
Sau  bố Đồng phát hiện tài nấu nướng của  thực sự  , nhưng cũng  từ bỏ kiểu “thời gian cha con” . Dì đầu bếp và trợ lý bận rộn trong bếp,   dẫn Thiên cùng  một  việc chuẩn  rau đơn giản như nhặt rau rửa rau.
 
Lúc đó, hai cha con cùng  tách lá rau. Vì quá chậm chạp, thường thì dì đầu bếp  đun nóng nồi  mà hai cha con vẫn từng lá từng lá nhặt. Dì đầu bếp vội vàng đến mức chỉ  giật lấy  cho xong trong ba, bốn cái chớp mắt.
 
Sau khi rửa rau xong, cha Đồng sẽ giơ bàn tay ướt sũng lên, rút một tờ giấy bếp, bọc tay cô bé  đó lau khô, t/iện thể khen Thiên giỏi quá, nhặt sạch từng lá rau.
Thiên  giơ bàn tay ướt sũng lên lắc lắc.
 
Bàn tay dính nước nhanh chóng trở nên lạnh hơn trong  khí mùa đông.
Một bàn tay trắng nõn nhưng thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, năm ngón tay khép , ấn tay cô bé  ống tay áo của  lau khô.
 
“Có   lạnh  .” Ngộ Tâm bế cô bé lên, đặt   bếp lò, “Ở đây hơ tay cho ấm.”
Bữa tối họ ăn cơm rau, bên cạnh bát cơm của Thiên còn  một quả trứng vịt muối. Lòng đỏ trứng vịt muối cát mịn chảy dầu. editor: bemeobosua. Cô bé  quả trứng vịt muối vàng óng  bát ,   những món rau đơn giản trong bát cha, tách một nửa quả trứng vịt muối đặt  bát  .
 
“Ta  cần , con cứ ăn .” Ngộ Tâm mỉm , khóe mắt  vài nếp nhăn li ti, trông hiền từ hơn.
Thiên xới cơm, nghi hoặc   mắt Ngộ Tâm. Cô bé cảm thấy, cha dường như   đổi một chút.
 
Trước đây   trông  trẻ,  hai mươi mấy tuổi, nhưng giờ đây dường như già  mười mấy tuổi .
“Cha ơi, cha  già  , cha  nếp nhăn .” Thiên chỉ  những nếp nhăn li ti ở khóe mắt rõ ràng hơn của Ngộ Tâm, còn vươn tay  sờ thử.