Thiên hăm hở sờ lấy cây gậy đen Ngộ Tâm đặt bên cạnh, nhấc một đầu lên kéo nó chạy đến bên đầu Yêu Khỉ Vương, đưa cho nó xem: “Nhìn , gậy Như Ý!”
Yêu Khỉ Vương hét lớn  mặt cô bé bằng cái miệng rộng ngoác đầy má/u.
 
Ngộ Tâm xách chiếc áo bông ướt  tới, lấy  cây pháp trượng của  từ tay Thiên, đẩy một đầu  trán con yêu khỉ.
Một tiếng “Đùng” vang lên, như tiếng va chạm chuông vàng, con yêu khỉ đau đớn rũ đầu xuống,  thể phát  bất kỳ âm thanh nào nữa.
 
“Thợ săn g/iết c/hết hai con yêu khỉ con  khai mở linh trí của ngươi, ngươi nuốt sống thợ săn, nhân quả  kết. Nếu ngươi còn gây thêm á/c nghiệp sẽ đọa thành yêu ma. Hãy tĩnh tâm tu hành ở đây một trăm năm, đợi khi ngươi tiêu tan hung khí thì  thể  ngoài.”
 
Là  tử của một đại tông môn trong giới tu tiên, mấy tiểu  tử của phái Phá Nhạc Kiếm  vài phần bản lĩnh và tự tin. Họ chống đỡ dọc đường với những quấy nhiễu và tấn công của bầy khỉ yêu, ché/m rụng  mấy con,  dọa những con khỉ yêu khác hét toáng lên bỏ chạy. Cơ thể họ chỉ  thương nhẹ.
 
Họ tiếp tục tiến sâu  hồ nước nóng lớn nhất ở sâu bên trong thung lũng.
Sư  lớn tuổi nhất bảo vệ sư  nhỏ tuổi nhất là Cù Linh,  dặn dò các sư  sư  khác:
 
 “Đừng chủ quan, vẫn còn một con Yêu Khỉ Vương ở bên trong thung lũng suối, nó  thể  đạt đến tu vi Hóa Hình. Chúng  đến đó lập tức kết kiếm trận vây khốn nó. Nếu  địch  thì đừng h/am chiến, mau chóng rút lui  rừng!”
 
Cả nhóm cầm kiếm nghiêm trang căng thẳng bước  hồ nước nóng bao phủ bởi sương trắng. Thế nhưng, Yêu Khỉ Vương hung á/c trong tưởng tượng   lập tức lao  tấn công.
 
Khắp nơi yên tĩnh, tuyết rơi từ  trời lững lờ bay xuống.
“Sư   kìa!” Đột nhiên  một  tử kinh ngạc chỉ  tảng đá bên cạnh.
 
Các  tử khác cũng  theo, thấy một cái đầu khỉ đen kịt  kẹt bên ngoài tảng đá,  trán  một ấn Phật màu vàng rực rỡ.
“Nơi   tiền bối đến .” Sư  hạ kiếm thở dài.
 
Cù Linh nhỏ tuổi nhất ngước lên hỏi: “Sư , chúng   thể g/iết con yêu khỉ  ?”
“Không cần  g/iết nữa.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-144-2.html.]
“ nó    ă/n th/ịt một thợ săn , chúng  nên g/iết nó chứ.” Cù Linh  hiểu. Yêu vật gây á/c thì  tiêu diệt, đây là điều sư phụ  dạy từ nhỏ.
Sư  giải thích: “Sư   thấy ấn Phật  trán yêu khỉ ? Đó là ấn Phật do Phật tu ở Linh giới để , cho thấy nó đang  tr/ừng ph/ạt. Các Phật tu ở Linh giới  thể để  ấn Phật, đều  đôi mắt  thể  thấu nhân quả, thấy rõ nghiệp chướng á/c ngh/iệp của  sống, họ cũng là  công bằng nhất.”
 
Mặc dù đôi khi, các tu sĩ khác trong giới tu tiên  hài lòng với sự “công bằng” , nhưng  từng  ai dám đưa  ý kiến phản đối, nguyên nhân chỉ  một: đ/ánh  .
Phật tu của Linh giới, bất kể là ai, đều xuất  là võ tăng!
 
Loại Phật tu mà  qua  thấy giống võ tăng thì đáng sợ, mà loại Phật tu  qua  giống võ tăng thì càng đáng sợ hơn!
Cù Linh ngơ ngác gật đầu vì  từng chứng kiến Phật tu ở Linh giới.
 
Cả nhóm xuống núi,  ng/ược chiều với Ngộ Tâm qua một bãi cỏ hoang vu.
Khi họ trở về tông môn, chưởng môn Dương Tương Quân cũng  vội vàng trở về từ bên ngoài, bước  sơn môn  họ.
 
“Sư phụ!” 
“Sư bá!” 
Mấy  tử cung kính hô.
 
Dương Tương Quân đạp mây xuống đất. editor: bemeobosua. Thần sắc   nghiêm trọng, lông mày nhíu chặt, chỉ khi  thấy  tử nhỏ tuổi nhất là Cù Linh mới giãn  một chút, gật đầu với mấy  tử.
 
“Gần đây các con   rời khỏi tông môn, cứ ở trong môn phái mà tu luyện cho , đừng chạy lung tung.”
Mấy  tử đều ngửi thấy một khí tức khác thường, bề ngoài ngoan ngoãn  lời,  lưng  thì  hỏi thăm các sư  sư tỷ xem  xảy  chuyện gì.
 
Hỏi thăm thì   một chuyện kinh thiên động địa: Ma giới  x/âm lượ/c Nhân giới !
Mấy trăm năm gần đây, Ma giới  bất , vì vị trí Ma Tôn của Ma giới liên tục  đổi,  ai  thể  vững  vị trí đó lâu.
 
Tộc Thiên Ma của Ma giới luôn hiếu chiến và khát m/áu. Bất kể Ma Tôn nào lên ngôi, họ đều  x/âm lược Nhân giới và Tu Tiên giới , gây  một trận đại chiến dẫn đến sinh linh đồ thán.