Vì một đống em bé đều đang cựa quậy, tay chân bò lên những em bé khác, Thiên cứ cho ăn ph/ân biệt cho đứa nào ăn.
Đứa mặt cho ăn ? Thiên nghĩ. em nhanh chóng nghĩ nữa, dù theo kinh nghiệm cho rùa, cá vàng, vịt và các sinh vật kỳ lạ khác ăn đây, thấy ai há miệng thì cứ nhét thức ăn miệng đó, cho đến khi chúng còn há miệng nữa.
thức ăn đều hết sạch, tay Thiên mỏi nhừ, lũ em bé vẫn há miệng "oaoa".
Thiên cái đầu to và hình nhỏ của chúng, giống như và chị gái với em , vớt chúng lên và xoa bụng chúng.
Đều phẳng lì, dường như ăn gì, giống bụng đang nhô .
Trần Thái Linh xổm bên bàn thờ ôm đầu gối, đợi mãi mới thấy Thiên chui khỏi tường.
"Thiên, em cho ăn xong ?"
"...Xong ."
Thiên xoắn ngón tay, chút rối rắm, nở một nụ đáng yêu chột .
"Sao thế?" Trần Thái Linh xổm mặt em hỏi.
Thiên bĩu môi : "Chúng ăn no."
Trần Thái Linh xoa đầu em đầy thương xót, cảm thấy Thiên giống như một đứa bé tội nghiệp gánh vác trách nhiệm gia đình khi còn nhỏ, bèn an ủi: "Không , đợi tỉnh là ."
"Thật ?"
"Thật mà!" Trần Thái Linh nhỏ, "Vậy chúng rời khỏi đây , xuống lầu ."
Cô bé ở một trong căn phòng lâu quá, sắp sợ ch/ết !
Trần Thái Linh yên tâm ở Tòa nhà chữ Điền. Trong thời gian , cô bé cũng thấy đến Tòa nhà chữ Điền, nhưng họ dám , nhiều nhất là một vòng ở cửa, thành nhiệm vụ "điểm danh" chạy vội.
Mỗi đến, Trần Thái Linh kéo Thiên trốn , và một nữa dặn dò em thấy thì gần, tránh xa.
Khi ai đến Tòa nhà chữ Điền, nơi đây yên tĩnh. Trần Thái Linh nơi vốn dĩ yên tĩnh như , vì Kỳ nhân đang ngủ nên mới trở nên tĩnh lặng đến thế.
việc sống ở đây hai ngày mà hề tổn thương khiến dũng khí của cô bé tăng lên nhiều.
Cùng Thiên xem TV ở tầng một, khi ngang qua giếng trời, ánh mắt cô bé lướt qua luống rau xanh mướt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-126-2.html.]
Ăn đồ ăn vặt nhiều ngày như , cô bé thèm ăn cơm canh bình thường.
"Thiên." Cô bé kéo tay Thiên hỏi: "Những cây rau đó ai trồng, ăn ?"
Thiên gật đầu: "Ăn !"
Em còn chơi trò gia đình với các em trai em gái và ăn thử cơ.
"Vậy chúng món ăn nhé. Chị thấy ở đây nhiều phòng bếp lắm, còn tìm gạo."
"Làm cơm ăn!" Thiên giơ hai tay lên, vui vẻ .
Ngay tại căn phòng TV, Trần Thái Linh tìm thấy gạo và mì trong tủ. Cô bé vui vẻ cầm một cái rổ đỏ với Thiên: "Đi thôi, chúng hái rau!"
Hái rau cũng là một trò chơi đối với trẻ con. Thiên giẫm lên luống rau, nhổ từng cây một, chốc lát hai tay chật cứng.
"Đất đen tơi xốp, rau cũng trồng , hề lỗ sâu nào." Trần Thái Linh mừng rỡ .
Khi họ mang rổ rau , trong lớp đất bùn của luống rau họ tàn phá gần hết, dường như thứ gì đó đang giận dữ cuộn trào.
Cuộn trào mãi, những cây rau non mới mọc lên từ lớp bùn đất đen.
Ngoài việc trồng bù , còn thế nào nữa chứ.
Trần Thái Linh tuổi lớn nhưng tháo vát. Cô bé thuần thục việc, từ vo gạo nấu cơm cho đến nhặt rau xào nấu. editor: bemeobosua. Thiên cứ quanh quẩn chân chị. Khi chị xào rau, Thiên thì sấp bên cạnh bệ bếp.
Trần Thái Linh cầm xẻng xào, thấy rau xanh trong nồi chảy nước màu đỏ nên nghi ngờ.
"Đây là giống rau gì thế nhỉ?"
May mắn là nước canh màu hồng cánh sen, màu m/áu, nếu cô bé e rằng dám ăn.
Thiên ở bên cạnh há miệng: "A a a!"
Trần Thái Linh thuận tay gắp một đũa cho em : "Ngon ?"
Thiên nhai cọng rau giòn tan, gật đầu: "Ngon!"
Em cũng lâu ăn một bữa cơm tử tế.
Trần Thái Linh xào rau xanh, còn dùng lạp xưởng lấy ở siêu thị nhỏ để xào trứng, nấu thêm món canh trứng rau xanh. Hai vội vàng xới cơm ăn.