121. Kỳ Nhân 11
 
Kéo theo bàn tay nhỏ mềm mại của cô em gái bước  khỏi Tòa nhà chữ Điền, Trần Thái Linh mới thở phào nhẹ nhõm,  đầu  trả lời câu hỏi của cô bé.
"Ở ngoài đời mới cần trả tiền mua đồ, ở đây thì ."
 
Trần Thái Linh  hiểu rõ về lĩnh vực , cô bé cũng  rõ sẽ gặp  nguy hiểm gì, chỉ nhớ rõ  một giáo viên từng , những  chơi bình thường như họ, trong lĩnh vực cấp S chỉ là "thức ăn".
 
Cô bé  kìm  ôm c/hặt cô em gái bên cạnh vẫn   chuyện gì đang xảy , căng thẳng dặn dò: "Em   theo s/át chị,   chạy lung tung."
"Dạ." Thiên  Tòa nhà chữ Điền phía , ngoan ngoãn gật đầu,  thúc giục: "Chị ơi, chúng   siêu thị."
 
Sở dĩ cô bé ngoan ngoãn  theo  chị   ngoài, chính là vì câu   siêu thị lấy đồ ăn. Là một cô bé béo ú hảo ăn, Thiên  bao giờ thiếu đồ ăn vặt.  những ngày qua, cô bé   ăn món ngon nào cả.
 
Đối diện với ánh mắt mong chờ của Thiên, Trần Thái Linh  cái bụng nhỏ tròn của cô bé, ngập ngừng hỏi: "Em đói  ?"
Dù Thiên  đói, nhưng cô bé quả quyết gật đầu.
 
"Vậy chúng   tìm đồ ăn ." Trần Thái Linh một tay cầm viên gạch đỏ còn dính bùn đất (coi như  thành nhiệm vụ), một tay dắt Thiên,  về phía con phố gần Tòa nhà chữ Điền.
Con phố đó trông sạch sẽ hơn những nơi khác,  quá đổ nát.
 
Nếu là bất kỳ  chơi  kinh nghiệm nào,  thấy con phố như  sẽ lập tức tránh xa, giống như tránh xa Tòa nhà chữ Điền .
 Trần Thái Linh   kinh nghiệm, cũng   rằng con phố sạch sẽ hơn những nơi khác cũng đồng nghĩa với nguy hiểm hơn. Cô bé chỉ ngây thơ nghĩ rằng, ở đây khả năng tìm thấy thức ăn sẽ cao hơn.
 
Trên con phố  quả thực  một siêu thị nhỏ, thậm chí cửa còn đang mở.
Trần Thái Linh  bảng hiệu siêu thị,  chút ngạc nhiên  vui vẻ : "Cái  tên là Siêu thị Mỹ Gia! Gần trường chị cũng  một siêu thị tên là Mỹ Gia."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-121-1.html.]
Vì cái tên trùng hợp , cô bé  tự chủ  cảm thấy một sự quen thuộc và gần gũi, chân như  ý thức riêng  bước .
Thiên  bảng hiệu siêu thị,  đó rõ ràng   một mảng lớn màu đỏ che phủ,  thể  rõ chữ  là siêu thị gì.
 
 Trần Thái Linh  kéo cô bé   siêu thị. Thiên lập tức  những kệ hàng trong siêu thị thu hút, quên mất vấn đề nhỏ nhặt , cũng lon ton  theo .
Siêu thị nhỏ  ch/iếm ba gian hàng, diện tích bên trong  lớn,  qua   bảy tám kệ hàng, những kệ hàng cũng  đặt s/át tường,  thêm một quầy thu ngân lớn đặt trong cửa hàng, khiến nơi  trông  chật chội.
 
Ngay khoảnh khắc Thiên bước  siêu thị, một bóng dáng nặng nề, béo múp  chiếc ghế  quầy thu ngân tan chảy xuống như  hòa tan, biến thành một vũng bùn trải  sàn nhà.
Mặc dù cảm nhận  con mồi   miệng, nó vẫn im lặng,  thể hiện bất kỳ sự tồn tại nào.
 
Trần Thái Linh  ở cửa một lúc,  thấy nguy hiểm gì, liền dẫn Thiên đến hai hàng kệ gần cửa nhất, nơi bày đầy nước giải khát và đồ ăn vặt.
Giật một chiếc túi ni lông màu đỏ, Trần Thái Linh : "Nhanh lên, chúng  mau lấy nhiều một chút, lấy xong là  rời khỏi đây ngay."
 
Việc  tùy t/iện lấy đồ  kệ hàng đối với trẻ con luôn là điều vô cùng thích thú.
Thiên vơ lấy những gói kẹo đầy màu sắc  kệ,   đến khu vực nước giải khát. editor: bemeobosua. Thật tiếc là   loại sữa chua mà cô bé thích uống, vì  cô bé do dự giữa những loại còn .
 
Trần Thái Linh  nhanh tay nhanh chân đóng gói một túi lớn thức ăn,   giục Thiên mau . Thiên đành tùy t/iện ôm hai lốc sữa chua  theo cô bé  ngoài.
Dù  siêu thị   siêu thị, họ đều  gặp bất kỳ trở ngại nào, cũng  gặp nguy hiểm. Sự suôn sẻ , giống như  dắt Thiên rời khỏi Tòa nhà chữ Điền  đó, khiến Trần Thái Linh cảm thấy  thể tin  và vui mừng.
 
Thấy Thiên    bóc lớp màng ni lông bên ngoài lốc sữa chua, Trần Thái Linh giúp cô bé cầm một lốc sữa chua bỏ  túi ni lông,  xé một chai cho cô bé, cắm ống hút và đưa.
Thiên nhận lấy, hấp tấp hớp hai ngụm lớn, chép chép miệng,  mới vui vẻ : "Cảm ơn chị!"
 
Trần Thái Linh xoa đầu cô bé. Tóc cô bé búi xộc xệch, trông như  ngủ dậy  chải .
Quả thực,  khi gặp Trần Thái Linh, Thiên  mới thức dậy, còn   Kỳ nhân của cô bé  chìm  giấc ngủ, nên cô bé   ai giúp chải đầu, tóc mới rối bù như .