Chưa kịp đối diện với Kỳ nhân, đội năm  của họ  mất  một thành viên đầu tiên.
Thầy Văn lập tức đưa  quyết định: "Tìm Mèo Đen !"
Bạch Ưng lấy đạo cụ đeo  cổ ,  theo sự chỉ dẫn của nó.
"Mèo Đen vẫn còn ở tầng bốn."
 
Họ  vòng quanh tầng bốn xám xịt ,  khí bao trùm một lớp sương m/ù mỏng màu xám. Y tá thở dốc, tinh thần  chút mơ hồ, trong một khoảnh khắc quên mất  là ai.
Anh  nhận  điều bất thường, lấy một ống k/im t/iêm từ hộp dụng cụ y tế t/iêm  cánh tay, cả  tỉnh táo hơn nhiều. Anh   thấy giọng Bạch Ưng: "Tìm thấy , cô  ở đây."
 
Mèo Đen  biến thành một cư dân của tầng bốn. Cô   quên mất  phận của , đang  chịu đựng sự đ/ánh đ/ập c/hửi r/ủa của "chồng".
Khuôn mặt  "chồng"  màu xám xịt che khuất, nhưng vẫn lộ  vẻ hung dữ. Miệng   thốt  những lời th/ô tụ/c,  rằng bắt gặp vợ dan díu với nhân tình trong phòng, bây giờ  đ/ánh c/hết cô .
 
Y tá  thấy vẻ mặt co rúm, đau khổ của Mèo Đen, xông lên ngăn cản hành vi đ/ánh đ/ập của  đàn ông. Anh  đá văng  đàn ông,   đỡ Mèo Đen, nhưng phát hiện nơi cơ thể   tiếp xúc với cô  cũng đang từ từ xám .
 
Cây đ/ao lóe lên ánh vàng nhạt của Hùng Đại ch/ém qua cơ thể  đàn ông hung tợn, ch/ặt    đôi.  khi  đàn ông tan biến như làn khói, Hùng Đại cũng mang vẻ mặt kinh ngạc tột độ biến mất trong  trung.
"Chuyện gì đang xảy ..." Lời  dứt, Y tá cũng biến mất tại chỗ.
 
Anh   nhớ  là  chơi do Hiệp hội phái đến,  nhớ   đối diện với qu/ỷ dị cùng đồng đội. Trong đầu   chỉ còn  một nhận thức duy nhất: Anh  là cư dân sống ở phòng 410 Tòa nhà chữ Điền.
 
Anh  mới  nghiệp  lâu, nhưng thất nghiệp. Anh  yêu âm nhạc, nhưng  tìm  cách để nổi tiếng. Anh   chút tài năng, nhưng so với những thiên tài âm nhạc thì còn kém xa.
 
Anh  sống bằng nghề hát rong với cây đàn guitar  đường phố, thuê trọ trong Tòa nhà chữ Điền rẻ tiền, hỗn loạn và chật chội. Nơi đây tập trung những  phụ nữ  việc ở phố đèn đỏ gần đó, những tên đ/ầu g/ấu đ/òi n/ợ canh sòng bạc, và những  nghèo  nơi nương tựa.
 
Anh    thấy tương lai của . Cuộc sống ngày qua ngày như thế khiến   đau khổ, tuyệt vọng, vì     chuẩn  th/uốc t/ự s/át.
Anh   bên cây đàn điện tử tiết kiệm mới mua, và uống thu/ốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-118-2.html.]
Y tá mê man, lớp màu xám xịt  cơ thể ngày càng đậm.
 
Kỳ nhân ngửi thấy mùi con  trong tổ của , nhưng cô   đống quần áo  mặt, do dự một chút,  vẫn tiếp tục tìm kiếm váy hoa.
Dù ở đây, tiếng  của đứa bé vẫn  lớn, và ngày càng ồn ào, điều  khiến cô   chút sốt ruột.
 
Cô  tìm  hơn mười chiếc váy hoa, nhưng   chiếc nào y hệt chiếc váy  r/ách. Cô  đành mang những chiếc váy hoa   về. editor: bemeobosua. Thiên nhân lúc  vắng nhà,  đ/ánh cho những đứa em trai em gái   lời, xé gối một trận, và quyết định  tìm gối mới cho chúng nữa.
 
Mẹ trở về,  mỗi cánh tay đều cầm một chiếc váy. Thiên  những chiếc váy hoa đó, nước mắt hóa thành nụ .
"Mẹ ơi, con yêu  quá." Thiên ngọt ngào nịnh nọt,  đưa  yêu cầu.
 
"Mẹ ơi con  tắm,    váy mới cho con. Mẹ ngửi con ,  ngửi con , con  tắm, sắp bốc mùi ."
Kỳ nhân  cô bé quấn lấy nên đành cúi xuống ngửi cô bé. Cô    đứa bé ôm ch/ặt cổ một cách ngọt ngào, vì   thể bỏ , đành  mang cô bé cùng đống váy hoa  tìm chỗ tắm.
 
"Con   tắm vòi sen, con  tắm bồn,   bồn tắm cơ, con  chơi nước."
Kỳ nhân đành  đưa cô bé đến một căn phòng nào đó tìm thấy một cái thùng gỗ lớn, xả nước cho cô bé tắm.
 
"Mẹ ơi, con  vịt con tắm cùng con."
"Mẹ ơi, mùi sữa tắm   thơm."
"Mẹ  ,  đầu con nhiều bọt quá."
"Ha ha ha ha ha!"
 
Đứa bé  thỏa sức chơi nước khi tắm,  khúc khích  ngừng vì vui sướng. Nước tắm b/ắn tung tóe khắp  Kỳ nhân,  ướt cả mái tóc đen dài của cô .
Hơn nữa, Thiên  sành sỏi nghệ thuật lôi kéo. Sau khi  ướt , liếc  vẻ mặt cô , cô bé  nhiệt tình ngẩng đầu : "Con giúp  gội đầu."
Xong xuôi, cô bé vặn khăn tắm khô, rướn  đòi lau mặt cho .