108. Ảnh Đế 28
 
Tại Dã nhận một cuộc điện thoại, mặt mày tối sầm tắt máy tính, lái xe từ công ty đến ngôi biệt thự nhỏ kiểu Tây của Đồng Kiến Tự.
Xe  dừng, Tại Dã  sải bước xuống xe, gõ cửa dồn dập như  đòi nợ, khiến trợ lý A Nhan  mở cửa cũng giật .
 
Tại Dã  cửa,  thẳng lên tầng ba.
Khi  mang theo s/át khí lên đến tầng ba, Đồng Kiến Tự vẫn đang vẻ mặt nghiêm trọng thảo luận với Thiên về vấn đề tại   lớn lên  thì sẽ ch/ết.
 
“Thiên, con  cho bố , tại  con    sẽ c/hết?”
“ con sẽ ch/ết thật mà.”
“Có  liên quan đến quả cầu màu xanh mà chúng    thấy bên cạnh con ?”
 
“...” 
Đứa trẻ hừm hừm một tiếng.
“Rốt cuộc nó là cái gì?”
“...”
 
“Có  nó  đưa Thiên đến bên bố ? Nó sẽ  hại con ?”
“Ưm, ưm...”
 
Mặc dù Đồng Kiến Tự  cố gắng hết sức để  tỏ  nóng nảy, nhưng thái độ hỏi dồn của  vẫn khiến đứa trẻ cảm thấy bất an. editor: bemeobosua. Ban đầu còn trả lời vài câu, nhưng  đó thì im lặng hoặc  trốn chạy.
 con bé  kịp nhảy khỏi ghế sofa   Đồng Kiến Tự ôm .
 
Đứa bé  hợp tác, hờn dỗi và làu bàu thì Tại Dã  lúc bước  cửa.
Vừa  thấy vẻ mặt hung dữ của , đứa trẻ đang dỗi lập tức dựng tai lên, cảm thấy  , nhanh như chớp trốn   lưng Đồng Kiến Tự.
 
Tại Dã  khi nhận  cuộc gọi của Đồng Kiến Tự và   kể  lời con gái,  luôn kìm nén cảm xúc. Lúc , mặt  đen kịt, mang đậm khí chất của một đại ca trường học ngày trẻ thường dẫn theo đàn em  đ/ánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-lam-ca-man-doi-thu-hai-o-cac-the-gioi/chuong-108-1.html.]
 
“Tránh .” Anh  hề khách sáo bảo Đồng Kiến Tự né sang một bên,  dùng một tay xách đứa bé mũm mĩm  khỏi  lưng , đặt nó   ghế sofa.
Thiên hai tay chắp  lưng, vẫn  trốn, Tại Dã giận dữ : “Đứng đây   nhúc nhích!”
 
Cô bé cuối cùng  dám nhúc nhích, ngoan ngoãn  ph/ạt  ghế sofa,  dám lề mề nhõng nhẽo như lúc nãy  mặt Đồng Kiến Tự.
Trẻ con quả thực  trực giác giống như động vật nhỏ,  rõ cha  nào  thể nhõng nhẽo mè nheo, còn cha  nào thực sự sẽ đ/ánh .
 
Tại Dã  chằm chằm  cô bé một lúc, khuôn mặt cứng đờ lạnh lẽo cuối cùng cũng động đậy.
“Con  con sẽ ch/ết,  con   khi nào  sẽ c/hết ?” Tại Dã hỏi.
Thiên vội vàng lắc đầu.
 
[Nếu   bất ngờ nào, khi đối tượng công lược   tránh  kiếp c/hết, Ký chủ sẽ ch/ết. Bây giờ đối tượng công lược  tránh  một nửa kiếp ch/ết , Ký chủ cũng sắp .]
Hệ thống dán ở  gáy Thiên lên tiếng .
 
“Sắp .” Thiên   trả lời, cứ như đang trả lời câu hỏi của giáo viên trong lớp.
Tại Dã hít một : “Tại  con sẽ ch/ết? Lần , trong vụ t/ai n/ạn xe , bố sống sót, con ch/ết, nhưng đó chỉ là một t/ai n/ạn. Lần  cũng sẽ  t/ai n/ạn như  ?”
 
“Không .” Sự " "   của Thiên  còn quang minh chính đại như lúc  với bố Đồng nữa, dù  bố Đồng  bao giờ nổi nóng với cô bé.
“Lần  con  b/ệnh nên mới ch/ết.” Cô bé  thêm một câu nhỏ.
 
“Lần ...  b/ệnh?” Tại Dã sửng sốt,   là t/ai n/ạn xe  ?
Đồng Kiến Tự đang im lặng lắng  bên cạnh đoán: “Con  chỉ là con gái của bố và Tại Dã,   con  là ở một nơi khác, đúng ?”
 
Thiên liếc  cả hai , xoắn ngón tay và gật đầu.
Hai  cha đồng thời mặt mày nặng trịch hỏi, đứa trẻ  dám quậy phá nhõng nhẽo nữa, hỏi gì trả lời nấy.
 
Hơi thở của Đồng Kiến Tự  trĩu nặng,  hỏi : “Con  nhớ chuyện  xảy  bao nhiêu   ?”