siết chặt dây balo, định chuồn .
 
    lách  chắn đường  : “   là cho cô  ?”
 
 giận dữ trừng  : “Cậu còn như ,   mách giáo viên đấy!”
 
Cố Tri Bùi nhếch môi , ngón tay bóp búi tóc của , giọng điệu khiêu khích: “Được thôi,  bản lĩnh thì  mà mách.”
 
 tức đến nổ phổi.
 
Sao  đời     ngang ngược  đáng ghét thế  chứ?!
 
 gạt tay   , nghiến răng nghiến lợi : “Cố Tri Bùi,  cảnh cáo   cuối, tránh .”
 
Cậu   lạnh, cúi  tới: “  tránh, cô  thể  gì ?”
 
Nhìn cái bộ dạng đáng  đánh ,  nắm chặt tay, các khớp ngón tay phát  tiếng răng rắc.
 
Được lắm, là do  ép  đấy nhé.
 
Mắt  lóe sáng, nhân lúc Cố Tri Bùi  để ý, kiễng chân, vòng tay ôm lấy cổ  , nhanh như chớp hôn một cái lên mặt  .
 
Sau đó dùng sức đẩy   , phóng  xa mấy bước.
 
Thấy Cố Tri Bùi mặt đơ ,  yên bất động như tượng,   đắc ý.
 
Hừ,   xem     buồn nôn .
 
Mặc kệ cái kịch bản ch dẫm  !!!
 
Dù  cũng đắc tội , đắc tội thêm chút cũng chẳng .
 
Sợ rằng   sẽ phản ứng   tính sổ với ,  lập tức chạy mất dạng.
 
5.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Tối qua  cứng rắn bao nhiêu, sáng nay  hối hận bấy nhiêu.
 
Xong ,   đắc tội với Cố Tri Bùi đến mức  thể cứu vãn  nữa.
 
Chắc chắn sẽ ch còn thảm hơn kết cục trong truyện.
 
Cả ngày hôm nay     yên.
 
Cuối cùng cũng chịu đựng đến lúc tan học,   bước  khỏi lớp thì đụng ngay Cố Tri Bùi  tới.
 
Ánh mắt giao , đồng tử  kịch liệt co .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-la-nu-phu-phao-hoi-trong-truyen-dam-my-po/5.html.]
Không kịp nghĩ ngợi,   đầu bỏ chạy.
 
Chạy xuống tận tầng một,  thấy bóng dáng   ,  mới thở phào nhẹ nhõm, ôm lấy trái tim đang đập thình thịch.
 
“Đang trốn  ?”
 
Một giọng  trầm thấp vang lên bên tai.
 
 nổi hết da gà,  qua bên cạnh… đụng ngay Cố Tri Bùi đang dựa  tường.
 
Mẹ nó, đúng là âm hồn bất tán!
 
 đờ mặt   : “Không  chứ,   bốn cái chân ?”
 
Cố Tri Bùi lập tức tóm lấy cổ tay , ép   tường, ánh mắt hung dữ.
 
“Có gan dám hôn , thì đừng  hèn.”
 
Sắc mặt  tái nhợt,  khí thế đáng sợ của   dọa đến run rẩy cả .
 
 mấp máy môi, giọng run run: “Cậu đừng  bậy, sắp  …”
 
“Khương Nghiên, cô thích .”
 
… Hả?
 
Bị cắt ngang,  ngơ ngác ngẩng đầu lên, chỉ thấy   vô cùng chắc chắn : “Mỗi   thấy  cô đều ngại ngùng  dám ngẩng đầu, lúc nào cũng cố tình tiếp cận  , chẳng  là  khiến  ghen ? Tối qua còn  nhịn  mà lén hôn . Tất cả những gì cô , chẳng  vì thích  ?”
 
Khóe mắt  giật giật.
 
Đột nhiên…   cạn lời.
 
Cũng là con  với , tại     thể tự tin đến mức  ?
 
 mà,   thì…  tới luôn .
 
 gật đầu thừa nhận: “ ,  thích .”
 
“Thời gian qua  cố ý tiếp cận  trai , thực  chỉ là để khiến  chú ý đến .”
 
Cố Tri Bùi cúi đầu  , bày  bộ mặt ‘  mà’.
 
Cậu  buông tay , sắc mặt lạnh lùng: “Từ bỏ , cô   kiểu  thích.”
 
 lén véo mạnh  đùi , khóe mắt lập tức đỏ hoe.
 
“  trong lòng  chỉ   trai,  yên tâm, tối qua   nghĩ thông suốt .  nhất định sẽ kiềm chế tình cảm của , từ nay về   sẽ xem  như em trai, tuyệt đối  mơ tưởng đến  nữa.”