Thôi,  chỉ là một nữ phụ,  thể nào đấu  đại pháo.
 
“Thôi nào, Tri Bùi, đừng dọa cô  nữa.”
 
Cố Hoài  , dịu dàng : “Chỉ là, bạn học Khương,   đừng  thế nữa.”
 
 nước mắt lưng tròng gật đầu như giã tỏi.
 
“Yên tâm,   vô cùng hối hận,  hối cải triệt để . Nếu   còn chiếm tiện nghi của ,  sẽ lén lút mà !”
 
“V**.”
 
 hoảng loạn bịt chặt miệng.
 
Lại lỡ miệng !
 
Khương Nghiên, mày sớm muộn gì cũng ch vì cái mồm !
 
Cố Hoài né tránh ánh mắt của , khẽ ho một tiếng, khuôn mặt  ửng đỏ.
 
Còn sắc mặt của Cố Tri Bùi  đen như đ.í.t nồi.
 
Nhìn ánh mắt đầy nguy hiểm của  ,   linh cảm    liệt  danh sách ám sát.
 
Mặt  cứng đờ, gượng  : “Haha,  đùa thôi mà…”
 
4.
 
9 giờ 40 tối.
 
  lăn  bò lao  khỏi thư viện.
 
Chỉ cần  chạy đủ nhanh,   tin cái kịch bản ch tiệt   thể đuổi kịp .
 
Sớm  thế    mang nhiều sách như , mệt  ch .
 
 mà, chạy lâu như  , chắc Cố Tri Bùi  đuổi theo nữa  nhỉ?
 
 nuốt xuống một ngụm nước bọt  mùi tanh của m.áu, ôm theo một tia may mắn mà dừng .
 
Cả ngày hôm nay đúng là  hành ch .
 
Đầu óc  trống rỗng, nhưng ngay  đó, một giọng  chợt vang lên phía : “Mệt lắm ?”
 
  thở dốc  đáp: “Phí lời,  tin thử chạy một vòng xem?”
 
Mù ?
 
Không thấy  thở thành thế   ?
 
Hỏi, hỏi, hỏi,  mệt còn  trả lời nữa!!!
 
 bực bội “chậc” một tiếng.
 
Hả?
 
Khoan !
 
Giọng  …  quen thế nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-la-nu-phu-phao-hoi-trong-truyen-dam-my-po/4.html.]
 
Một dự cảm  lành chợt dâng lên trong lòng,  cứng ngắc  .
 
Không  từ khi nào, Cố Tri Bùi   ngay phía  .
 
Nhìn thấy ánh mắt đầy hoảng sợ của ,   cúi  tiến sát  gần, nở nụ  âm u đáng sợ.
 
“Chạy ? Sao  chạy tiếp nữa?”
 
Ngay khi    dứt lời,  xoay  bỏ chạy.
 
  chạy  mấy bước     tóm lấy balo kéo trở .
 
Trong bóng tối của rừng cây,     bịt miệng, ép   cây.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
“Khương Nghiên, cô sợ  lắm ?”
 
Cậu  cúi sát, ánh mắt u ám khóa chặt lấy ,  thở nóng rực phả lên mặt .
 
 bấu chặt lấy  cây, ú ớ lắc đầu liên tục.
 
Cố Tri Bùi hứng thú quan sát bộ dạng  của .
 
Chơi đùa một lúc,   mới chậm rãi : “ thả tay , cô   la hét, hiểu ?”
 
Giọng  trầm thấp mang theo vài phần uy hiếp.
 
Vai  bất giác co rúm , ngoan ngoãn gật đầu.
 
Cậu   chằm chằm  , xác nhận vài giây  đó mới buông tay.
 
   , cân nhắc xem khả năng bỏ chạy thành công là bao nhiêu.
 
Sau đó,   thấy… eo Cố Tri Bùi gần như cao đến tận n.g.ự.c .
 
“…”
 
 lập tức nghẹn họng.
 
Hết cứu .
 
Chân ngắn hơn     chỉ một chút.
 
Cmn, vẫn  thoát khỏi cái kịch bản ch dẫm .
 
 cảnh giác   : “Cậu   gì?”
 
“Câu   là  hỏi cô mới đúng.”
 
Cố Tri Bùi  lạnh, giọng điệu đầy châm chọc: “Đừng tưởng    mánh khóe của cô. Không  chỉ là  thu hút sự chú ý của  trai  thôi ?”
 
“Cô là cái thá gì mà cũng  nhúng tay   ?”
 
Nhìn   chỉ thiếu nước  hẳn dòng chữ ‘Anh  chỉ thuộc về ,  khác tránh xa ’ lên trán,  hít sâu một , nghiêm túc : “Cậu yên tâm,  tuyệt đối sẽ  giành Cố Hoài với  .”
 
Ánh mắt Cố Tri Bùi trầm xuống,  chằm chằm  : “Lùi một bước để tiến ba bước, cô nghĩ  sẽ tin cô ?”
 
 im lặng vài giây, bĩu môi: “Cậu  nghĩ  thì nghĩ, tin   tùy ,   đây.”