lập tức tỉnh táo . Trời ơi, tội  quá. Chẳng lẽ  là biến thái,  nảy sinh ý đồ  trong sáng với một bệnh nhân?  rơi  trạng thái tự nghi ngờ sâu sắc.
Sói nhỏ vác Tần Xuyên lên, đặt lên ghế sofa. Nó  đầu , nghi hoặc  . "Mặt cô  cũng đỏ thế? Không   lây  chứ?"
 ho khan một tiếng để che giấu, chuyển chủ đề. "Anh    ?"
Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các
"Không , cứ cách một  thời gian  phát tác một . Toàn  lạnh băng, mặt đỏ bừng, giống như trúng xuân dược .  chỉ cần đánh ngất, ngủ một giấc là  ."
Triệu chứng mà nó miêu tả, phần lớn sẽ xuất hiện    huyết tộc ruồng bỏ, sẽ cực kỳ khao khát sự vuốt ve của bạn đời. "Tình trạng  bao lâu ?"   Tần Xuyên đang hôn mê, trong lòng  chút khó chịu.
Sói nhỏ gãi đầu, buột miệng : "Mười mấy năm  thì ."
"Cái gì?"  tức giận gầm lên một tiếng, dọa sói nhỏ sợ đến mức tai cụp . Ra tay với một đứa trẻ như , đúng là đồ cặn bã của huyết tộc chúng , đồ khốn nạn! Nên  nhổ  công cụ gây án, để c.h.ế.t đói từ từ.
Một cảm giác đau đớn khó tả trỗi lên trong lòng. Tình huống  hoặc là  tìm con ma cà rồng , hoặc là dùng loại thuốc đặc chế của huyết tộc chúng .
 đỡ Tần Xuyên dậy,  sói nhỏ  âm u. "Nếu  phiền,  thú cưỡi một  nữa nhé?"
Cưỡi sói cũng như cưỡi ngựa.  ôm Tần Xuyên  lòng, nắm lấy hai tai của sói nhỏ,  nhịn  hét lên một tiếng: "Đi!"
Nó đột nhiên phanh gấp.  luống cuống bảo vệ Tần Xuyên, chỉ cảm thấy hai chúng  biến thành một mũi tên rời cung, "vèo" một cái bay  rừng. Đầu "bốp" một tiếng đập  cây. Trước khi hôn mê,   thấy tiếng hét lớn của sói nhỏ: "  cố ý! Trong rừng  kết giới nhắm  tộc sói,    !"
Tỉnh   về đến nhà. Loáng thoáng  thấy tiếng  mắng mỏ giận dữ: "Mày  quên gửi thuốc cho Tiểu Xuyên   ?"
 đẩy cửa ,  và bố cùng  về phía . Mẹ liếc  một cái, hừ một tiếng. "Uống thuốc mãi cũng   là cách. Người do mày cắn, mày tự chịu trách nhiệm . Dù  Tiểu Xuyên cũng thành niên ."
 chỉ  , mặt ngơ ngác. "A? Con... con chính là cái đồ khốn nạn cắn  xong  vứt bỏ   ? Không thể nào."
Bố ở bên cạnh : "Ừ, chính là mày."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-la-ma-ca-rong-so-huyet/chap-6.html.]
Tần Xuyên từ phòng bên cạnh  . Anh  vẫn đỏ mặt, thở hổn hển. "Chị, chị  định chối đấy chứ?"
Sao   vẫn còn bộ dạng dục cầu bất mãn thế ?
"Được ." Mẹ vung tay, nhét   lòng Tần Xuyên, đẩy  phòng, tiện tay đóng cửa . "Đừng lề mề nữa, cắn   ."
Trong phòng, Tần Xuyên ôm ,  khí mờ ám lan tỏa vô hạn. "Thật sự là em ? Không đúng, em..."  mở to mắt, chỉ  hai vết sẹo nhỏ. "Răng của em  nhỏ thế ."
"Muốn  ?" Tần Xuyên  vẻ bí ẩn, để lộ chiếc cổ trắng ngần. "Cắn    sẽ  cho."
Máu ngọt ngào quyến rũ vị giác của , nhưng mắt   rơi  đôi môi xinh  của  , mềm mại   cong lên,      dễ hôn.   sắc  mê hoặc.
Mãi cho đến khi Tần Xuyên cắn môi rên rỉ, như thể  nhịn đến cực điểm. "Xin , em   kinh nghiệm, kỹ thuật của em  . Em... em  sợ."
"Còn  cắn mà, em xin  cái gì?" Tần Xuyên luôn nở nụ , thậm chí còn cong cả mày mắt. Anh   cúi , ghé sát  , giọng khàn khàn quyến rũ. "Hơn nữa, là để em cắn , chứ   để em ngủ với ."
"Gần quá..." Tim     trêu chọc  chua  trướng. "Em sợ   đau."
Cứu mạng,  rốt cuộc đang  cái gì ? Lời lẽ hổ báo. Sợ  tiếp chủ đề sẽ   lệch lạc,  vội đưa tay  cho Tần Xuyên. "Lát nữa nếu đau thì  cứ cắn em."
Anh  gật đầu, hôn nhẹ lên mu bàn tay . Lại quyến rũ !
Không nhịn  nữa.  đẩy   xuống giường, lật   lên. "Em bắt đầu đây."
Thật  ý của  là bắt đầu ăn cơm, dù  thức ăn của huyết tộc là con .  khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi cong lên, tiếng thở dốc khó nhịn, ánh mắt né tránh của Tần Xuyên,   tuyệt đối  nghĩ lệch .
Lý trí "bụp" một tiếng đứt đoạn. Thơm quá, đói quá.  cúi đầu, dùng môi chà xát cổ  , răng nanh cẩn thận đ.â.m thủng da, m.á.u còn  chảy     nuốt chửng. Thơm quá,  hình như  chút mất kiểm soát.
  thấy tiếng rên rỉ của Tần Xuyên,  thấy tiếng   cố hết sức an ủi: "Đừng vội, đều là của em." Giọng  như truyền qua mặt nước, m.ô.n.g lung  rõ. Trong tiếng gọi vội vã của  ,  dần mất  ý thức.