Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 78
Cập nhật lúc: 2024-08-15 23:07:43
Lượt xem: 373
Sau khi ăn tối xong, Hạ Nam Phương như theo thường lệ về thư phòng xử lý công việc.
Trước khi đi nhìn thoáng qua Lý Nhiễm, cô đang ngồi ở trên ghế uống canh, đôi chân đong đưa phía dưới, giống đuôi của con cá ngân bạch.
Thấy anh nhìn chằm mình, Lý Nhiễm theo tầm mắt anh nhìn qua: "Làm gì?"
Hạ Nam Phương thu hồi tầm mắt: "Mang dép."
Lý Nhiễm làm bộ không nghe thấy được, người này không khỏi quản quá nhiều đi!
Ngay cả cô không mang dép cũng muốn quản?
Cô làm ra vẻ mắt điếc tai ngơ, thái độ nhìn Hạ Nam Phương như không khí, thật sự khiến toàn bộ người của Hạ gia chấn động.
Tất cả mọi người buông chuyện trong tay xuống, kinh ngạc mang theo tia khó hiểu nhìn chằm chằm cô.
Loại người như Hạ Nam Phương này, vĩnh viễn chỉ cần người khác phục tùng mệnh lệnh của anh là đủ rồi, chưa bao giờ sẽ để người khác biết anh làm như vậy mục đích sau lưng là cái gì.
Cho dù muốn Lý Nhiễm mang dép vì nhìn chân Lý Nhiễm bị lạnh đến có chút phiếm hồng, lo lắng cô bị cảm lạnh thì ở trong miệng Hạ Nam Phương loại dịu dàng quan tâm này, cũng chỉ dư lại mệnh lệnh lãnh khốc "mang dép là được rồi đừng hỏi tôi vì sao".
Hiển nhiên bộ dáng tức giận này không có tác dụng với Lý Nhiễm, trong lòng anh cất giấu những tâm tư đó, những quan tâm được ẩn giấu sâu trong lòng, nếu không nói ra, Lý Nhiễm cũng không có kiên nhẫn nghiền ngẫm.
Tất cả mọi người đều im lặng chờ đợi chuyển xảy ra tiếp theo.
Ngẫm lại cũng đúng, người lúc nào cũng vuốt lông thuận theo, ngày nào đó bị rút gân rồng, sẽ quậy đến long trời lở đất.
Nhưng tính tình của Hạ Nam Phương có lớn thì cũng không phải loại không đầu óc. Lý Nhiễm mặc kệ anh hai ba lần như vậy, anh biết chiêu tức giận này không dùng được với Lý Nhiễm nữa.
Sau khi tự mình hờn dỗi bỏ đi, bỏ lại một mình Lý Nhiễm ngồi tại chỗ, tâm trạng vui sướng mà ăn nhiều thêm một chén cơm.
Người ngồi ở trên bàn cơm chỉ sợ còn một mình Lý Nhiễm là nuốt trôi cơm, Hạ phu nhân cầm cái thìa há hốc mồm, thấy thái độ của Lý Nhiễm đối với Hạ Nam Phương, đầu tiên là bà ta không thể tưởng tượng được, sau đó lại bị chọc tức đến đen cả mặt.
Lý Nhiễm ăn gan hùm mật gấu rồi sao?
"Sao mày có thể nói chuyện với Nam Phương như vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-78.html.]
"Loại nào? Tôi nói sai cái gì?"
"Nam Phương bảo mày đi dép là vì muốn tốt cho mày. Sao mày chẳng phân biệt tốt xấu thế hả? Không biết điều."
Lý Nhiễm dùng loại ánh mắt câm nín nhìn bà ta, cảm thấy những người của Hạ gia này, mỗi một người đều tuân theo ý muốn của Hạ Nam Phương.
"Tôi cảm thấy tốt là khi trầm trồ khen ngợi, nhưng tôi cảm thấy không tốt, đó là dục vọng khống chế người khác đấy? Hiểu không?"
Hạ phu nhân cảm thấy cô ngụy biện, há mồm lại không biết nên nói gì, vì thế xụ mặt giáo huấn: "Hai đứa mày sắp kết hôn, Nam Phương là chồng của mày. Mày nghe lời nó chẳng phải là chuyện đương nhiên sao? Làm sao có thể nói là dục vọng khống chế người khác?"
Lý Nhiễm cười lạnh: "Nghe lời chồng nói là chuyện đương nhiên sao? Vậy tôn trọng vợ thì không cần à? Vì muốn tốt cho người khác mà treo gông xiềng lên như vậy, tôi rất hiểu điều đó."
Những tam cương ngũ thường* trong lòng Hạ phu nhân bị những câu nói này của Lý Nhiễm động đến, canh cũng không uống, chỉ ngón tay vào Lý Nhiễm: "Mày... Sao mày có thể nói loại lời nói này?"
(三纲五常: tam cương ngũ thường. Tam cương thể hiện trật tự trong xã hội, thường đi liền với Ngũ thường - 5 đức cơ bản của con người - gọi tắt của Tam cương Ngũ thường là "cương thường", nền tảng chính trị, đạo đức của chế độ phong kiến.)
"Còn có những lời còn quá đáng hơn, bà muốn nghe không?"
Hạ phu nhân bị chọc tức, thiếu chút nữa tăng xông mà qua đời.
Bị Hạ phu nhân dùng một loạt ngôn luận "giáo dục" đến, cơm dù sao cũng không có tâm trạng ăn nữa, Lý nhiễm buông đôi đũa, đi vườn hoa giải sầu.
___
Điều chỉnh tâm trạng, cô kỳ thật dần dần đã không còn tâm thái muốn quay lại với Hạ Nam Phương rồi.
Khoảng cách giữa hai người thật sự quá nhiều, mẹ anh không thích mình, Hạ Nam Phương sẽ không bởi vì cô mà ngay cả mẹ mình cũng không cần.
Hai trợ thủ đắc lực bên cạnh anh, Khổng Phàn Đông không nói chuyện, người này chỉ có sắc mặt tốt với Hạ Nam Phương, còn lại ai cũng không để trong mắt, ngay cả Hạ phu nhân anh ta gặp cũng không có bao nhiêu tôn trọng.
Mà Lý Ngải là chân chó tiểu nhân, lúc trước Lý Nhiễm vẫn luôn không nghĩ ra vì sao Lý Ngải dám trong tối ngoài sáng ngáng chân cô ở Hạ gia, hiện tại khi ở tiệm cà phê cô mới biết cô ta là người của Hạ phu nhân, sớm đã chọn trận doanh của cô ta, đương nhiên không thể nào hòa hợp ở chung với cô được.
Trước kia cô không thấy rõ điểm đó, hiện tại để bản thân ra thành người ngoài cuộc, thì tầm mắt trở nên cao rộng hơn không ít...
Còn tốt, không tính là quá muộn.
Cô một mình ngồi ở phòng vườn hoa thất thần, sau khi lên kế hoạch cho cuộc sống sau này, tâm trạng không tốt cuối cùng cũng tốt lên được một ít.