Trên bàn cơm, cha Lý mang kính viễn thị, dạo một vòng thức ăn thực đơn động một chút là ba chữ , do dự : "Nhiễm Nhiễm, chúng đổi nhà hàng khác ? Về nhà ăn cũng ."
Lý Nhiễm ông tiết kiệm, đương nhiên cũng Hạ Nam Phương phá sản.
"Ba, con hội viên của nhà hàng , giảm giá."
Tuy con của Hạ Nam Phương khốn nạn, nhưng mặt cha Lý còn một bộ dáng của con : "Chú Lý, đãi khách là bổn phận của con."
Cha Lý bây giờ mới thuyết phục, ông menu sang trọng trong tay, trong ánh mắt nghiêm túc khó nén kinh ngạc.
Hạ Nam Phương ăn cơm thường nhiều lắm, ngày thường Lý Nhiễm lảm nhảm, nhưng bên cạnh ăn cơm, ăn mà mùi vị gì, ăn nhiều lắm.
Trong lúc dùng cơm, bàn ăn bộ đều an an tĩnh tĩnh.
Lý Nhiễm thất thần mà nghĩ đến chuyện khác, hành vi cử chỉ của Hạ Nam Phương càng ngày càng quá đáng, vốn dĩ Lý Nhiễm ngã bài với càng nhanh càng .
cha Lý đột nhiên đến, cắt ngang kế hoạch của cô.
Hiển nhiên, Hạ Nam Phương cũng đoán điểm đó, mới thể đón cha Lý đến.
Trong tay nhiều thêm một lợi thế.
Hiện tại Lý Nhiễm , đó là chờ khi đưa cha Lý về, sẽ rõ ràng với Hạ Nam Phương.
Cho dù cô rời khỏi Hạ gia với hai bàn tay trắng, cô cũng ở cùng với Hạ Nam Phương thêm một ngày nào nữa.
Bữa cơm ăn lâu, chờ đến khi kết thúc, Hạ Nam Phương hỏi hành trình buổi chiều của bọn họ.
"Buổi chiều gì?"
Lý Nhiễm tức giận: "Đưa ba của ngoài dạo."
Hạ Nam Phương trầm tư một lát, duỗi tay gọi Vương Ổn đến: "Buổi chiều lịch trình gì?"
Vương Ổn phía , cúi đầu, cúi : "Buổi chiều lịch trình gì quan trọng."
Hạ Nam Phương gật đầu.
Lý Nhiễm ở bên cạnh , nhất thời dự cảm : "Anh... gì?"
Hạ Nam Phương nhanh chậm xoa tay, cho dù trong giọng của Lý Nhiễm chào đón , nhưng quan tâm chút nào: " về nhà đồ, đưa hai ngoài."
Hình như tâm trạng tồi còn cư nhiên chủ động dẫn Lý Nhiễm dạo, nhưng mà cô một chút cũng ngoài cùng .
Cô vì đưa cha Lý ngoài chơi, buổi sáng vẫn luôn kế hoạch, tìm đường, tìm cảnh, tìm chỗ ăn uống, trong lòng chờ mong cùng cao hứng.
... hiện tại vì một câu của Hạ Nam Phương, cô mất hứng thú, nhấc lên nổi một chút vui vẻ nào.
Cô mặt cha Lý loạn với Hạ Nam Phương, lạnh mặt lời nào mà xe về nhà.
___
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-59.html.]
Về đến nhà, khi ngang qua sân, Hạ phu nhân đang ở trong đình lộ thiên hóng mát chiêu đãi vài vị phu nhân khác uống .
Mắt Hạ Nam Phương thẳng, chân dài sải bước ngang qua, Lý Nhiễm nắm tay, thất tha thất thểu, chạy chậm theo phía .
Bộ dáng kiêu căng khó ở của Hạ Nam Phương, các vị phu nhân đều tập thành thói quen.
đến phiên Lý Nhiễm lễ phép qua như , các vị phu nhân đó bắt đầu khua môi múa mép.
Cười như , như như : "Hạ phu nhân, vị hôn phu của Nam Phương thấy chúng ngay cả chào hỏi cũng ?"
Hạ phu nhân bưng tách cà phê, gượng hai tiếng: "Có thể chú ý đến."
Các phu nhân bộ kinh ngạc: "Ngày thường nó đối xử với bà như chứ?"
Nói bưng cà phê lên, che khuất khẽ: "Quá lễ nghĩa."
Hạ phu nhân cử chỉ đoan trang, nhẹ nhàng xoay xoay tách cà phê, nhăn mày như suy nghĩ điều gì đó. Trước Lý Nhiễm như , luôn luôn quy củ thủ lễ, nếu bà một thì cô dám hai.
Không đợt trúng tà gì, mỗi thấy bà đều dùng lời lạnh nhạt, đừng là cung kính lễ phép, ngay cả dịu dàng cơ bản cũng .
Chu phu nhân bên cạnh thấy sắc mặt Hạ phu nhân , trong lòng âm thầm ý tưởng.
Lúc bọn họ về hết, chỉ còn một Chu phu nhân ở .
Bà vẻ thần bí : "Hạ phu nhân, bà dạy dỗ con dâu bà ? Khiến nó cung kính cẩn thận lời bà."
Mặt mày tinh xảo của Hạ Phu nhân trong lúc lơ đãng lộ khát vọng: "Dạy dỗ như thế nào?"
Chu phu nhân thấp giọng : "Nhớ chuyện với bà ?"
Hạ phu nhân nhớ đến chuyện đó, con dâu của Chu phu nhân, điều kiện nhà đẻ tồi, của hồi môn khá phong phú. Sau khi gả Chu gia, vẫn luôn tuổi còn nhỏ chơi đủ sinh con.
Sau đó Chu phu nhân đưa cô đến một "đại sư", bồi dưỡng hiền lương thục đức, khi trở về hiếu thuận hiểu , đặc biệt ôn nhu chăm sóc, cũng lời Chu phu nhân .
"Vị đại sư đó thật sự tài, con dâu ông cải tạo như là đổi bản , hiện tại cái gì nó cái đó."
Hạ phu nhân nhấp một ngụm , trong mắt tính toán.
___
Vì dạo, nên Hạ Nam Phương bộ bình thường chơi màu đen, chân dài tay dài, sống lưng rộng lớn, trời sinh như mẫu.
Bất kể quần áo gì mặc , đều thể khiến cảnh ý vui.
Thay xong quần áo, Lý Nhiễm một bên, vẻ mặt cô khổ đại cừu thâm.
Anh ung dung thong thả mà cài nút thắt: "Sao ?"
Lý Nhiễm hít sâu một , cho dù nội tâm hỏi mười tám đời tổ tông nhà Hạ Nam Phương tám trăm , nhưng ngữ khí thả chậm như cũ.
"Hạ Nam Phương, hẳn là cùng ngoài."