Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 297: Ngoại truyện 2
Cập nhật lúc: 2024-09-24 22:19:07
Lượt xem: 79
Hạ Nam Phương trời sinh đã thiếu ngủ hơn người khác nhiều, đã từng vì một dự án mà chỉ ngủ ba bốn tiếng mỗi ngày, đừng nhìn thân thể cường tráng của anh như bây giờ mà nhầm, có khi xương cốt đã bị hỏng lâu rồi.
Không bị bệnh thì thôi mà mỗi lần bị bệnh là không dậy nổi.
Lý Nhiễm nhớ bệnh trạng của anh, còn có khi sốt cao mà còn họp thường kỳ nữa, tuy thoạt nhìn không có gì khác với người bình thường, nhưng chẳng qua chỉ là do anh chịu đựng giỏi mà thôi.
Hơn nữa cuộc phẫu thuật hồi năm kia vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, thực tế không hề khỏe mạnh như vẻ bề ngoài.
Nói thật, từ trước đến nay Lý Nhiễm chưa từng nghĩ đến thân thể Hạ Nam Phương sẽ xảy ra vấn đề gì quá lớn.
Mấy năm nay anh vẫn luôn làm lụng vất vả không ngừng, Hạ gia to như vậy nhưng toàn dựa vào một mình anh chèo chống nhiều năm như thế, mà thân thể con người lại không phải làm bằng sắt, dưới áp lực to lớn anh đã lái con tàu Hạ gia này từng bước từng bước ra khơi để mang lại vinh quang giàu có về cho gia tộc.
Mà sự trả giá cho sự phồn vinh đó là số lượng chất xám và nỗ lực tinh thần kia, vượt quá những gì người bình thường có thể tưởng tượng được.
Lần cảm mạo đó như là một động cơ phát động tất cả những chứng bệnh ủ trong cơ thể anh ra ngoài.
Đầu tiên là sốt cao, tiện đà mất ngủ luôn.
Bác sĩ lại không có cách gì hơn, hệ thống miễn dịch cùng với quy luật nghỉ ngơi của anh vốn đã rất kém người bình thường rồi, cuối cùng chỉ có thể cưỡng ép điều chỉnh.
Phải reset đồng hồ sinh học từ lâu đã bị bỏ phế của anh lại.
Hiển nhiên đối với Hạ Nam Phương mà nói đó còn thống khổ hơn việc anh đổ bệnh nữa.
Đầu tiên là vấn đề tinh lực, bởi vì ban ngày anh xử lý công việc quá nhiều, bác sĩ đề nghị ban ngày cũng cần phải có đủ thời gian bổ sung tinh thần.
Nên cô mới bắt ép anh ngủ trưa.
Nhưng trong các chức năng của cơ thể anh chưa bao giờ có mệnh lệnh ngủ trưa, cho nên để anh ngủ trưa gần như là hành vi đè đầu cưỡi cổ.
Cũng may bản thân anh không quá bài xích, tuy rằng không buồn ngủ nhưng anh vẫn đồng ý đi nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-297-ngoai-truyen-2.html.]
Ban ngày anh đến công ty, Lý Nhiễm không có đi theo trông chừng anh nên cũng không biết anh có nghỉ trưa hay không.
Nhưng rất nhanh cô đã phát hiện ra manh mối.
Bởi vì có một ngày cô ra ngoài có việc, vừa lúc tiện đường đi ngang qua công ty của anh nên muốn lên trên thăm anh.
Nào biết vừa lên tầng đã nghe Khổng Phàn Đông báo cáo: "Lão đại đang họp ạ."
Lý Nhiễm nhìn thời gian: "Họp cái gì đấy? Không phải giờ nghỉ trưa của anh ấy là từ một giờ đến một giờ rưỡi sao?"
Nói xong cũng hiểu rõ có lẽ anh bằng mặt mà không bằng lòng, ngoài miệng nói sẽ nghỉ ngơi, sau lưng căn bản không thèm đi nghỉ.
"Họp từ mấy giờ đến mấy giờ?"
Khổng Phàn Đông cho dù không muốn bán đứng lão đại nhà mình nhưng vẫn muốn phản ánh tình huống đúng sự thật: "Từ một giờ đến hai giờ."
Lý Nhiễm gật gật đầu, đúng là lợi dụng thời gian nghỉ ngơi một cách vừa hoàn mỹ vừa có hiệu suất cao.
Chờ đến khi Hạ Nam Phương họp xong thì đã thấy Lý Nhiễm ngồi trong văn phòng chờ anh. Vẻ mặt cô như đang xem xem anh còn có thể giảo biện như thế nào.
Khổng Phàn Đông làm nhân chứng, hít sâu một hơi ngưng thần đứng ở một bên.
Lý Nhiễm khoanh tay, hừ lạnh: "Hạ Nam Phương, bây giờ là thời gian gì?"
Anh cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, thẳng thắn thành khẩn nói: "Anh ngủ không được. Em cũng biết là anh chưa từng có thói quen đó mà."
Lý Nhiễm thật sự rất tức giận, lúc ấy khi đi khám bác sĩ, cô còn đặc biệt nhớ kỹ những việc cần lưu ý, còn vì anh mà làm riêng một thời gian biểu giữa làm việc và nghỉ ngơi.
Ai biết anh cứ qua loa lấy lệ với bản thân mình như thế.
"Nếu anh ngủ được thì cơ thể anh mới không bị bệnh, anh có hiểu không? Bác sĩ bảo anh cần phải ngủ trưa để bù đắp việc thức khuya." Bởi vì bên nước ngoài còn có công ty con nên giữa đêm hai ba giờ sáng Hạ Nam Phương còn phải nhận điện thoại, hoặc là mở họp qua video nữa, lối sống lâu dài như thế không ai có thể chịu đựng được.