Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 270
Cập nhật lúc: 2024-09-19 20:32:55
Lượt xem: 100
Lý Nhiễm không thể không lấy từng chai rượu trong tủ đến, Lý Nhiễm biết tửu lượng của cha Lý không tồi, tuy ông không thích rượu nhưng trời sinh đã uống rất giỏi.
Lý Nhiễm được di truyền điều đó, bằng không trong bữa Hồng Môn Yến ở Nam Sơn lần trước bị chuốc nhiều rượu như vậy mà cô vẫn có thể chống đỡ được cho đến khi bữa tiệc kết thúc.
Người cô lo lắng ngược lại là Hạ Nam Phương, trong đêm Giáng Sinh ở nước Pháp xa xôi kia anh uống say chạy đến dưới cửa nhà mình đó.
Tóm lại tửu lượng của Hạ Nam Phương kém xa cha Lý.
Lý Nhiễm rót đầy ly rượu trước mặt hai người bọn họ, hai cốc rượu vang trắng, hai cốc rượu vang đỏ và hai cốc Vodka.
Đầy loại rượu trộn lẫn với nhau, cô nhìn thấy mà kinh hồn táng đảm.
Trên mặt Hạ Nam Phương trấn định lại tự nhiên.
Hôm nay ngồi ở đây, thân phận của anh không phải là Hạ tiên sinh cao cao tại thượng của Hạ gia cũng không phải Hạ tổng cao quý của Hạ thị.
Nói cách khác, chỉ cần ngồi ở trên bàn ăn ngày hôm nay, cho dù cha Lý có đưa ra yêu cầu gì đi chăng nữa anh cũng không thể từ chối.
"Uống đi." Cha Lý cất giọng: "Uống cạn."
Lý Nhiễm vừa nghe, ba cô đây là trắng trợn táo bạo bắt nạt Hạ Nam Phương: "Ba, sao ba có thể như vậy. Ba không thèm uống một ngụm, mà bảo anh ấy uống hết chứ?"
Ba cô quá gian xảo, quá khi dễ người!
Thái độ Hạ Nam Phương rất bình tĩnh, anh cầm ly rượu vang trắng lên uống một hơi cạn sạch.
"Bác trai, con xin phép xuống cạn còn bác uống tùy ý ạ."
Cha Lý cũng không bắt nạt quá tàn nhẫn, cầm ly rượu trong tay, mắt cũng không nháy uống cạn.
"Nhiễm Nhiễm, rót rượu."
Lý Nhiễm ngồi ở giữa hai người không nhúc nhích, bây giờ cô đang ở thế khó xử.
Hôm nay rõ ràng cha Lý muốn chuốc say Hạ Nam Phương, mà cô lại không thể không nghe lời ông.
Trong lúc cô còn đang do dự thì tay Hạ Nam Phương vỗ nhẹ vào tay cô, động tác trấn an, trong nháy mắt lại làm bùng cháy lên ngọn lửa trong lòng cha Lý.
Đây là địa bàn của ông, vậy mà Hạ Nam Phương dám ngang nhiên trêu chọc con gái mình?
Đột nhiên ho khan một tiếng, ánh mắt cảnh cáo nhìn Hạ Nam Phương.
Người đối diện dường như không có việc gì hờ hững buông tay con gái ông ra.
Ừ, bên trong có loại trắng trợn kiêu ngạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-270.html.]
Cha Lý nhận mình có tửu lượng hơn người, thứ nhất muốn giáo huấn Hạ Nam Phương trên bàn rượu để xả giận, thứ hai là muốn chuốc say anh để nghe anh nói lời thật lòng.
Ai ngờ, không chỉ không thể giáo huấn anh được mà còn dám công khai sờ tay con gái ông như thế, cha Lý lập tức rót đầy rượu vào ly rượu trước mặt Hạ Nam Phương.
Lý Nhiễm nóng ruột, một ly này gần bằng phân nữa chai rượu rồi.
Ly thứ hai, cha Lý chuyển qua ly khác, ám chỉ bóng gió: "Hai người nên giữ một khoảng cách thích hợp đi."
"Trai chưa cưới gái chưa gả, còn ra thể thống gì nữa."
Lý Nhiễm cảm thấy cha Lý chắc chắn là cố ý, cô và Hạ Nam Phương ở bên nhau nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe ông nói muốn bọn họ giữ khoảng cách bao giờ.
Hiện tại nói câu đó, thật là vì chia rẽ bọn họ muốn bọn họ chia tay.
"Ba..."
Lý Nhiễm nói còn chưa nói xong, đã bị cha Lý cắt ngang, chỉ thấy ông tiếp tục ý bảo Hạ Nam Phương: "Uống."
Lý Nhiễm: "..."
Khi Hạ Nam Phương uống đến ly thứ sáu rồi, Lý Nhiễm thật sự ngồi không yên, tuy rằng sắc mặt Hạ Nam Phương vẫn vô cảm như cũ.
Anh yên lặng nâng ly lên, mỗi một lần đều uống một hơi cạn sạch.
Trước khi cha Lý lại muốn rót đầy rượu cho Hạ Nam Phương nữa, Lý Nhiễm kịp thời cầm chai rượu đi.
Cuối cùng trong lòng cô vẫn hướng về Hạ Nam Phương: "Ba, chuyện này là do một mình con sai, là con..."
"Nhiễm Nhiễm, con về phòng trước đi."
Hạ Nam Phương trước sau bất động như núi, chọc đến cha Lý muốn chiến đấu một trận chiến dài, ông dứt khoát đuổi Lý Nhiễm vào phòng.
"Ba muốn nói chút chuyện với Hạ Nam Phương."
Chuyện cha Lý làm với Hạ Nam Phương có chút quá đáng, Lý Nhiễm đề phòng hỏi: "Có chuyện gì không thể nói trước mặt con?"
Cha Lý: "Có một số việc, Hạ Nam Phương biết là được, con không cần biết."
Lý Nhiễm do dự một lát, thẳng đến khi Hạ Nam Phương cũng gật đầu: "Không sao."
Lý Nhiễm "ồ" một tiếng, sau đó đi vào phòng.
Lý Nhiễm vừa đi, bầu không khí trên bàn lập tức giương cung bạt kiếm, không khí so với vừa rồi chỉ có tăng chứ không giảm.
Hai người đàn ông không thèm giả bộ nữa, đặc biệt là Hạ Nam Phương, anh đẩy đẩy ly rượu trong tay ra trước.