Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 269
Cập nhật lúc: 2024-09-19 20:31:55
Lượt xem: 90
Lý Nhiễm đứng trong nhà vệ sinh, nhìn vết cắn của Hạ Nam Phương để lại trong gương thầm thở dài bất đắc dĩ, anh cắn quá xảo quyệt, dưới vành tai nửa tấc, dù có mặc áo cao cổ cũng không che được.
Nghĩ đến cha Lý còn ngồi ở bên ngoài, cô biết ngay Hạ Nam Phương tuyệt đối là cố ý.
Cô ở trong phòng tắm cọ tới cọ lui, cầm phấn nền lên bôi bôi che che giấu giấu, ngược lại làm ấn ký kiều diễm kia càng thêm giấu đầu lòi đuôi, như ẩn như hiện, thậm chí còn thêm hấp dẫn mơ màng.
"Ăn cơm thôi." Hạ Nam Phương ở ngoài cửa gọi cô.
Vừa nghe thấy giọng của anh, Lý Nhiễm còn đang tức giận nên giọng điệu có chút không vui đối với người ngoài cửa: "Anh vào đây."
Hạ Nam Phương vui vẻ đẩy cửa đi vào, trong gương phản chiếu bóng hình của hai người bọn họ, Lý Nhiễm khẽ gạt cổ áo sang một bên để lộ những dấu vết ái mộ trên cổ.
"Anh nhìn đi!"
"Anh là chó à?"
Qua tấm gương, ánh mắt Hạ Nam Phương dừng trên cổ cô.
Cô mặc áo len màu xanh đậm, để lộ chiếc cổ thon gọn trắng nõn.
Bởi vì nghiêng đầu nên phần bên của cổ nối với vai bị kéo căng, cơ bắp ấy nhẹ như cánh mỏng, xinh đẹp như nghệ sĩ đang tấu đàn violon.
Ánh mắt Hạ Nam Phương dán chặt vào nơi đó không rời.
Trong đầu thầm cảm thán, tay cũng không nhàn rỗi sờ sờ dọc theo vành tai.
Dù sao cũng chỉ chạm vào một chút nên Lý Nhiễm không quá chú ý đến.
Dần dần cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Cô bảo anh nhìn thôi, không bảo anh động thủ nha.
Cô nghiêng đầu muốn ném bàn tay đang tác quái trên cổ mình ra: "Anh đừng có chạm vào em."
Hạ Nam Phương cười cười, chấp niệm không tha: "Được rồi, anh không chạm vào em."
Nói là nói như vậy nhưng tay vẫn để đó không lấy ra, chỉ là thay đổi vị trí, nhẹ nhàng vân vê vành tai của cô vài cái.
Vành tai của cô rất mềm, ngay cả xương tai cũng mỏng vô cùng, vừa chạm vào đã đỏ lên.
Bầu không khí trong phòng tắm đột nhiên tăng lên mấy độ, tim Lý Nhiễm cũng bị anh trêu chọc mà đập nhanh hơn.
Hạ Nam Phương ôm cô từ phía sau, ngón tay vẫn đang vân vê dái tai của cô rồi hôn lên vành tai đang đỏ bừng đó, có vẻ như anh cũng có chút cầm lòng không đậu, hơi thở ra nóng bỏng hơn bình thường nhiều.
"Anh... anh buông em ra." Lý trí còn xót lại của cô không nhiều lắm.
Đã bị anh làm cho thần trí quay cuồng rồi, gần đây anh thường xuyên thí nghiệm vài hoa chiêu mới trên người cô, ôm cô từ phía sau giống như hôm nay, hoàn toàn ôm cô vào trong ngực, bắt đầu từ da thịt sau cổ yếu ớt nhất hôn dần lên phía trước.
Mỗi một chỗ đều nóng như lửa đốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-269.html.]
Hạ Nam Phương không d.a.o động.
Hai người ở trong nhà vệ sinh nhỏ hẹp, mà cha Lý còn ở bên ngoài, loại cảm giác mới lạ này dễ dàng khiến cho cô run lên.
Cô kìm nén lạn sự run rẩy không dễ phát hiện, lại ở trong n.g.ự.c anh anh càng lún càng sâu.
"Đừng... Ba còn ở bên ngoài."
Nghe thấy lời này của Lý Nhiễm mới làm Hạ Nam Phương bình tĩnh lại được.
Nụ hôn của anh càng thêm nhẹ nhàng mà lại cực nóng bỏng, cùng với một tiếng thở dài: "Không ai có thể chia cắt chúng ta."
Câu nói đó đánh tan phòng tuyến cuối cùng trong lòng Lý Nhiễm, cô nhắm mắt lại, ít nhất vào ngay tại khoảnh khắc này, cô sẽ tin rằng không ai có thể chia cắt bọn họ.
"Còn không mau ra ăn cơm?" Giọng của cha Lý chợt vang lên ngoài cửa, Lý Nhiễm giật mình, run lên trong vòng tay của anh.
"Đừng sợ." Anh cầm c.h.ặ.t t.a.y cô nhẹ giọng an ủi.
Lý Nhiễm hắng giọng vô cùng mất tự nhiên đáp lại: "Con ra ngay đây ạ."
Mở cửa ra, cha Lý đã ngồi sẵn trên bàn ăn, vẫn còn cúi đầu tức giận.
Ông giương mắt nhìn hai người bước ra từ nhà vệ sinh, thần sắc Hạ Nam Phương vẫn trấn định trước sau như một, còn đầy mặt Lý Nhiễm đều viết lên hai chữ chột dạ, khuôn mặt ửng đỏ cùng với ánh mắt trốn tránh.
Không cần hỏi cũng biết hai người ở bên trong làm chuyện tốt gì.
Ông kiềm chế lửa giận, khẩu khí cũng không tốt lắm: "Ăn cơm."
Cho dù cha Lý sắp bị hai người này làm cho tức chết, cũng không gây trở ngại việc ông nấu nhiều đồ ăn cho con gái cưng.
Tức giận thì tức giận nhưng đau lòng thì vẫn đau lòng.
Lý Nhiễm lôi kéo Hạ Nam Phương đến ngồi, trên bàn đặt ba bộ chén đũa.
Xem ra cha Lý cũng không phải hoàn toàn không thể chấp nhận Hạ Nam Phương.
Chờ hai người ngồi xuống, cha Lý sai Lý Nhiễm: "Lại tủ lấy rượu ra đây."
Lý Nhiễm đi lại tủ rượu lấy rượu, có rượu vang trắng và đỏ, còn có Vodka, cô do dự hai giây rồi cầm một chai rượu vang đỏ ra.
Cha Lý nhàn nhạt nhìn lướt qua chai rượu vang đỏ trên bàn: "Lấy lại đây hết đi."
Lý Nhiễm sửng sốt, không xác định hỏi: "Đều... Đều lấy hết sao?"
Ở tủ rượu nói ít thì cũng có tới năm sáu chai rượu, uống hết đống này...
Lý Nhiễm không dám tưởng tượng được cảnh tượng lát nữa cô phải làm gì với hai người say xỉn này?
"Ba, chúng ta thương lượng chút đi, đừng uống nhiều như vậy."
"Mau đi lấy đi."