"Nói lời yêu thương với Hiểu Hiểu, đến khi cảm động đến phát mới thôi."
Lời của Lý Nhiễm mới khiến tất cả đang đây lập tức ngây ngẩn cả .
"!!!"
Tập thể chú rể phụ đều dáng vẻ "cô đây là chúng diệt!!!", biểu cảm sống còn gì luyến tiếc.
Con Trần Tề Thịnh sống vô cùng nội tâm, tình cảm hề biểu hiện bên ngoài, nếu như thì từ đến nay cũng từng chuyện yêu đương.
Ngay cả với Vu Hiểu Hiểu là nhất kiến chung tình mà cũng vội vàng xin trực tiếp điện thoại của , mà thông qua vô phương thức để xem mắt.
Người đàn ông đó giống như một giọt nước sâu thẳm nhất trong đại dương, bất luận tình cảm trong lòng cuồn cuộn như sóng to gió lớn đến cỡ nào thì bề ngoài vẫn là bộ dáng "bất động như núi" như thế.
Để lời âu ếm khó, còn để Vu Hiểu Hiểu cảm động đến ư?
Không là tra tấn Vu Hiểu Hiểu là tra tấn Trần Tề Thịnh nữa.
điều bất ngờ là Trần Tề Thịnh vui vẻ chấp nhận lời khiêu chiến, ngay cả Vu Hiểu Hiểu cũng cảm thấy điều đúng là khó .
Chủ yếu là lỡ như khi Trần Tề Thịnh lời âu yếm, chỉ cảm động mà còn chọc thì đây?
Bởi , Vu Hiểu Hiểu cố gắng nghiêm túc với bản rằng lát nữa cho dù Trần Tề Thịnh bất cứ cái gì chăng nữa đều thể !
Nếu sẽ mất mặt!
Trần Tề Thịnh vẫn còn giữ tư thế quỳ một gối mặt Vu Hiểu Hiểu, lẳng lặng Vu Hiểu Hiểu, cũng vội vã chuyện.
Thâm tình trong ánh mắt cách nào che giấu , Vu Hiểu Hiểu thu hồi thái độ tùy tiện trong nội tâm, nghiêm túc Trần Tề Thịnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-258.html.]
Trần Tề Thịnh cũng sẽ gì mà sẽ yêu sẽ thương Vu Hiểu Hiểu cả đời nọ. Hắn nghĩ rằng loại lời đó thực tế nông cạn, hành động mới là khó nhất, cho nên Trần Tề Thịnh chỉ thể thật là .
Trần Tề Thịnh nắm tay Vu Hiểu Hiểu, thâm tình trong ánh mắt phai nhạt dần dần thế bằng sự đau lòng khó diễn tả.
"Lần đầu tiên khi thấy em là trong hôn lễ của Lưu, khi đó em bắt hoa cưới ở sân khấu vui vẻ, nụ đó của em giống như cánh bướm bay múa, bay lượn trung dần dần tiến trái tim ."
"Sau đó hỏi thăm nhiều mới hỏi tên của em là gì, hỏi phương thức liên lạc của em, rằng em kết hôn cũng bạn trai. Nghe đến điều đó, hận thể lập tức thấy em, để chúng từ xa lạ trở thành liên quan đến ."
"Ngay lúc định hẹn em gặp mặt thì nhận một nhiệm vụ khiến thể về đội ."
"Đó là đầu tiên cam tâm tình nguyện mà về đơn vị như thế, đường về lo lắng, lo rằng nếu cứ bỏ qua em như , sợ rằng khi trở về bên cạnh em khác."
Nghe đến đó, ý trong ánh mắt Vu Hiểu Hiểu dần dần phai .
"Sau khi nhiệm vụ thành thì đó cũng là đầu tiên chủ động xin đơn vị nghỉ phép. Anh gặp em."
"Khi đầu tiên chúng hẹn hò qua cuộc xem mắt, em hình như vui vẻ gì mấy, mày vẫn luôn nhíu chặt, khi ăn cơm cũng thất thần. Anh vẫn luôn cho rằng em hài lòng về ."
Nói đến đây Trần Tề Thịnh nhớ : "Đó là bữa cơm mà trái tim đập nhanh nhất trong suốt cả đời của ."
Đối với xem mắt đó Vu Hiểu Hiểu còn nhớ rõ nhiều nữa, khi đó cô giống như thành nhiệm vụ nào đó , ngờ rằng Trần Tề Thịnh quan sát cẩn thận như thế, thậm chí còn nghĩ đến cảm xúc của nữa.
Đôi mắt Vu Hiểu Hiểu dần phiếm hồng, cô vẫn luôn cho rằng bọn họ chỉ là xem mắt bình thường. ngờ, Trần Tề Thịnh để ý từ lâu.
"Sau đó mới thì trong nhà em xảy chuyện mới khiến tâm trạng em . Khi đó lòng mới thể thả lỏng đôi chút, em bất mãn với nên vui, lúc đó em thể về cuộc sống vô ưu vô lo như ."
"Vài hẹn hò tiếp theo, em từ lúc mới bắt đầu chấp nhận đến lúc em dần trở nên chấp nhận, trái tim cũng theo đó mà lên xuống phập phồng theo."
"Thẳng đến khi em đồng ý cùng kết hôn, mới dám xác định rằng là thật sự em ."
"Hiểu Hiểu, em là lễ vật quý báo nhất mà trời cao ban xuống cho Trần Tề Thịnh , cảm ơn em đồng ý gả cho !"