Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 229
Cập nhật lúc: 2024-09-11 12:51:03
Lượt xem: 126
Từ khi có Hạ Ôn Sa, màn khó nhất của Lý Nhiễm cuối cũng cũng qua ải, kế hoạch thiết kế trò chơi rất nhanh đã được phê duyệt.
Nói đến cũng là do Lý Nhiễm đối với ngành sản xuất trò chơi này hiểu biết không nhiều lắm, hoạ sĩ minh hoạ và nhà thiết kế trò chơi vốn có ngành sản xuất là rào cản, cô có thể chống đỡ lâu như thế đã không tồi.
Một tuần sau, dự án trò chơi bắt đầu chính thức khởi công.
Vì để tuyên truyền dự án mới của trò chơi [Phục Ma Truyện], nhóm dự án quyết định tận dụng độ hot có sẵn của game là tiên hiệp, mở cuộc họp báo trên núi.
Biến cuộc họp báo dưới hình thức tông môn tông phái lục giới.
Cuộc họp báo vi diệu như vậy tuyệt đối không phải ý tưởng mà Lý Nhiễm có thể nghĩ ra được, khi vừa nghe thấy kế hoạch đó, cô và Hạ Ôn Sa trên bàn họp nhìn nhau liếc mắt một cái.
Đều nhìn thấy hai chữ "thiểu năng" trong mắt đối phương.
Nhưng cuộc họp báo vi diệu đó, dưới sự tuyên truyền bằng một bản trailer mười mấy giây đăng lên trang chủ của công ty game khiến cho dân mạng chấn động.
Nhóm khách hàng mà trò chơi mới lần này hướng đến chủ yếu là phái nữ, nhìn chung người chơi nữ có có yêu cầu rất cao về độ tinh tế và thiết kế chi tiết của trò chơi, vừa hay điều đó nằm trong sở trường của Lý Nhiễm.
Khi Hạ Ôn Sa nhìn thấy cảnh trò chơi được Lý Nhiễm vẽ trên máy tính, không che giấu sự kinh diễm trong mắt.
Đó là cảnh chiến đấu trên nền tuyết vô cùng hoành tráng, tuy rằng chỉ có sáu giây, nhưng bên trong mỗi bức ảnh đều hoàn mỹ đến độ có thể chụp màn hình làm poster tuyên truyền.
Cho nên nói, thứ gọi là thiên phú phải sử dụng vào đúng chỗ.
___
Buổi tối, Hạ Nam Phương gọi điện đến hẹn Lý Nhiễm ăn cơm.
Cô từ chối đến đường hoàng hợp lý, nói các nhân viên muốn mở tiệc liên hoan.
Nửa giờ sau, cô dẫn nhóm người trong văn phòng tăng ca xuống lầu ăn cơm.
Kết quả trùng hợp đụng phải Hạ Nam Phương đang ở dưới lầu ăn cơm cùng với Hạ Ôn Sa ngồi bên cạnh.
Tập đoàn Hạ thị tuy cách đây không xa, nhưng Lý Nhiễm hoàn toàn không tin Hạ Nam Phương trùng hợp đến một nơi nhỏ bé như này để ăn cơm.
Từ lần tách ra lần trước đến giờ, hai người chưa từng gặp lại.
Lý Nhiễm cố tình trốn tránh anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-229.html.]
Hơn nữa Hạ Ôn Sa là một mỹ nhân lạnh lùng, tính cách vô cùng kiêu ngạo, từ trên xuống dưới công ty đều biết Hạ Ôn Sa thường xuyên ra vào văn phòng ở tầng cao nhất, mọi người bàn tán sôi nổi suy đoán xem đại lão nào che chở cô ta.
Lý Nhiễm rất ít khi chú ý những chuyện bát quái trong công ty, càng không muốn đem chuyện riêng vào trong công việc.
Cô cố tình cách Hạ Nam Phương khá xa, tìm một nơi vắng vẻ ăn cơm.
Mới vừa ngồi xuống, mấy cô gái nhỏ trong nhóm năn nỉ cô: "Giám đốc, chúng ta có thể đến chỗ bên kia không?"
Bọn họ chỉ chỉ vị trí phía sau Hạ Nam Phương, đó là một cái bàn lớn đủ chỗ cho mười người.
Nhưng mà... ở đó quá gần Hạ Nam Phương.
Có thể nói chỉ có khoảng cách như lưng tựa lưng.
Mấy cô gái nhỏ mỏi mắt trông mong nhìn cô, Lý Nhiễm đành phải gật đầu: "Được rồi."
Cô dẫn người đi qua, hiển nhiên Hạ Nam Phương cũng nhìn thấy cô, vẫy tay với cô.
Lý Nhiễm gật gật đầu, nhưng không có đáp lại, sau đó dời ánh mắt sang chỗ khác đi đến vị trí phía sau anh.
Hạ Ôn Sa thu hết những hành động nhỏ của hai người vào trong mắt, chậc chậc hai tiếng: "Nếu không phải em gọi anh đến đây ăn cơm, anh sẽ không được nhìn thấy chị ấy."
Bữa cơm này là Hạ Ôn Sa mời khách, Hạ Nam Phương trả tiền.
Bởi vì Hạ Ôn Sa dõng dạc nói với Hạ Nam Phương tối nay Lý Nhiễm mời mọi người ăn cơm ở dưới lầu, cho nên mời Hạ Nam Phương đến đây ăn cơm, đương nhiên anh trả tiền.
Còn có mục đích gì, có lẽ là để Hạ Nam Phương đầu tư vào trò chơi mới phát triển của mình.
"Gần đây cô ấy tránh anh."
Hạ Ôn Sa: "Có phải chị ấy còn hiểu lầm quan hệ của hai anh em mình không? Hay để em đi giải thích với chị ấy một chút đi."
Nói xong lại cảm thấy không đúng: "Người ta cũng chưa nói cái gì, em lại vội vàng đi giải thích... Có phải có cảm giác như lạy ông tôi ở bụi này không?"
Hạ Nam Phương nâng nâng mắt nói: "Nếu trong lòng không quan tâm, giải thích hay không giải thích cũng như nhau."
Anh buông đũa, cách một khoảng cách không xa không gần nhìn Lý Nhiễm.
Thời gian như dừng ngay tại hình ảnh này, ánh mắt Hạ Nam Phương nhìn cô mãi không rời, ai cũng có thể cùng cô ăn cơm.
Chỉ có mình anh là không thể.