Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 226

Cập nhật lúc: 2024-09-10 14:53:33
Lượt xem: 169

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, chuyện tuyệt đối nhiều đều đơn giản như thế, chỉ sợ tất cả đều khi xong việc, còn nguyên nhân cụ thể vì đánh ...

 

"Lúc ở đó ?"

 

Vu Hiểu Hiểu gật đầu: "Có, năm khi tớ kết hôn một ngày, Hạ Nam Phương đột nhiên tìm đến Vu gia, gọi tớ ngoài, đó hai đánh một trận ở đầu ngõ... kịch liệt, ngay cả thùng rác đều đánh bay..."

 

"Nói trọng điểm."

 

Vu Hiểu Hiểu dừng miêu tả : "Tớ bên cạnh trộm một câu, tớ nhớ rõ Hạ Nam Phương một câu..."

 

"Vu gia đừng..."

 

"Đừng cái gì?"

 

"Cụ thể câu tớ rõ, hình như là Vu gia đừng dùng loại lý do đó đánh giá ... còn một câu, bất kể thể của là tình huống như thế nào thì bất cứ ai cũng tư cách chọn lựa ."

 

Lý Nhiễm thấy cũng hiểu .

 

Vu Hiểu Hiểu: "Tớ cũng hiểu rõ, đó tớ hỏi tớ, nhưng là ai cũng thể cho , cũng cảnh cáo tớ cho phép tớ ."

 

Lý Nhiễm: "Nói cách khác từ hôn Ôn Trường Ninh là vì tớ, đó Vu gia chọn Ôn Trường Ninh con dâu cũng liên quan đến tớ."

 

Vu Hiểu Hiểu: "Ừ, nguyên nhân cụ thể là gì tớ rõ lắm."

 

___

Giữa trưa thứ hai, Lý Nhiễm đến đơn vị gặp Vu Hồng Tiêu.

 

Tối hôm qua khi Vu Hiểu Hiểu xong cô suy nghĩ lâu, hiển nhiên đó là chuyện liên quan đến cô, hơn nữa còn nghiêm trọng, nếu Vu Hồng Tiêu cũng sẽ luôn mãi cảnh cáo Vu Hiểu Hiểu thể ngoài.

 

Cùng ngày Vu Hồng Tiêu mới từ nơi khác trở về, buổi tối Lý Nhiễm mới gặp .

 

"Anh Hồng Tiêu."

 

Bọn họ hẹn ở một nhà hàng bình thường gần đó.

 

Vu Hồng Tiêu vẫn đang mặc áo sơmi của cơ quan, bên ngoài khoác áo khoác đơn giản, thấy Lý Nhiễm mỉm một cái, nhấc chân đến.

 

Sau khi xuống, Vu Hồng Tiêu thoải mái : "Hai năm gặp, em đổi gì hết."

 

"Em đổi chút nào, nhưng thì khác quá. Lại thăng chức , chúc mừng nha."

 

Tối hôm qua cô Vu Hiểu Hiểu , mới nửa năm đến Quân ủy trung ương.

 

Nơi đó là khu vực trung tâm chính trị quyền lực thành phố N, vị đỉnh đầu của Vu gia , năm đó cũng xuất từ Quân uỷ trung ương, đó một đường đánh thẳng lên, trở thành "một phần năm" trong thủ đô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-226.html.]

Xem Vu gia cho Vu Hồng Tiêu theo con đường xưa của vị .

 

Vu Hồng Tiêu nhạt một tiếng: "Ở cũng thôi, đổi một nơi tiếp tục công việc."

 

đề tài chút mẫn cảm, Lý Nhiễm cũng tìm hiểu quá nhiều, vì thế đổi chuyện khác .

 

Dùng bữa một nửa, Lý Nhiễm uống ngụm canh, lơ đãng hỏi: "Anh Hồng Tiêu, vì năm đó Hạ Nam Phương tìm đánh ?"

 

Câu hỏi đến quá nhanh kịp đề phòng, tuy Vu Hồng Tiêu là kinh bách chiến, thấy bọn bắt cóc hung ác cũng nhíu mày lấy một cái, bây giờ thể che giấu vẻ bối rối trong mắt.

 

"Cái gì?"

 

Lý Nhiễm chậm rãi : "Anh đừng bộ . Trước khi kết hôn với Ôn Trường Ninh, Hạ Nam Phương tìm , còn đánh một trận ở đầu hẻm."

 

Vu Hồng Tiêu né tránh tầm mắt Lý Nhiễm, đành thừa nhận: "Ừ."

 

Lý Nhiễm tò mò: "Vì ?"

 

Vu Hồng Tiêu: "Không , hai vẫn luôn đối nghịch , đánh một trận bình thường ?"

 

Lý Nhiễm lắc đầu: "Không đúng. Anh kết hôn, Hạ Nam Phương chắc chắn thấy, thể sẽ châm chọc nhưng sẽ đến mức tham gia tiệc cưới của , càng tuyệt đối tìm đánh một trận."

 

"Hơn nữa con em , dẫm điểm giới hạn của , tuyệt đối sẽ động thủ đánh ."

 

"Cho nên, ... là Vu gia, chuyện gì khiến tức giận như ?"

 

Đôi đũa trong tay Vu Hồng Tiêu chút cầm chắt, khó mở miệng với cô, thể cô vấn đề khó mang thai.

 

Trầm mặc một lát.

 

Nếu Hạ Nam Phương lựa chọn xem như chuyện gì xảy , cũng sẽ .

 

Loại chuyện cho dù từ miệng ai thì đối với cô mà đều tàn nhẫn.

 

"Thật cũng , chuyện truyền từ Vu gia, ở Vu gia chắc chắn còn khác . Chú Vu, dì Vu, còn Hiểu Hiểu."

 

Vu Hồng Tiêu im lặng lên tiếng, nắm chặt ly trong tay: "Em còn nhớ khi em ngước ngoài, đến nhà Vu gia ăn cơm ?"

 

Lý Nhiễm gật đầu: "Nhớ rõ, lúc nhà các tới nhiều trưởng bối, đều ở bàn cơm."

 

Nói xong, cô nhớ đến một chuyện: "Lúc đó còn một dì bắt mạch cho em, nhiều thuốc đông y tặng em."

 

Ánh mắt Vu Hồng Tiêu mang theo tia đành lòng.

 

Lý Nhiễm: "Là vấn đề gì ?"

Loading...