" còn thích nữa, cũng về Hạ gia."
Giống như cá nhảy khỏi mặt nước, cô dùng hết năng lượng của : "Về ... chúng mạnh ai nấy lo nấy."
Sau khi những lời , trong lòng Lý Nhiễm nhẹ nhàng thở .
Thân hình đàn ông cao lớn ánh sáng của ánh đèn trong phòng khách, sống lưng rộng lớn chặn ánh sáng, tạo nên bóng đen một mảnh trong phòng.
Áp khí trở nên cực thấp, Lý Nhiễm hứng ánh sáng về phía .
Giọng kiêu căng từ trong bóng đêm truyền đến: "Em bản đang gì ?"
Đương nhiên Lý Nhiễm đang cái gì, hai chữ "chia tay" cô ấp ủ hơn ba tháng nay, lẽ còn lâu hơn thế, chắc là hơn ba năm .
Bóng dáng mặt dần dần đến gần, từng bước từng bước một, bức cho Lý Nhiễm còn chỗ để trốn, thẳng đến khi cô đụng bàn , trong khí di động tần áp bức, cô ẩn ẩn cảm nhận , đang tức giận.
Rất nhạt, nhưng khó thể khống chế.
Thật lâu Hạ Nam Phương từng phát hỏa, hai năm gần đây càng ngày càng bất động thanh sắc, thói quen cảm xúc vui buồn giận dữ còn hiện lên mặt, Lý Nhiễm cũng thấy tức giận, cô cũng từng ý đồ thử nghiệm địa vị bản trong lòng Hạ Nam Phương là như thế nào.
mà... đàn ông đối với cái gì cũng đều thờ ơ.
Nói thật, Lý Nhiễm sợ tức giận.
Theo nhiều năm như , tựa hồ trở thành ký hiệu khắc sâu sinh mệnh của cô, chỉ cần Hạ Nam Phương giận, cô nhất định sẽ yếu thế.
Áp khí càng ngày càng mạnh mẽ to lớn, Lý Nhiễm gian nan mở miệng: "Anh yêu , chúng cần thiết lãng phí thời gian cho nữa."
Đây là lời thật lòng của cô, đôi khi khác lời tiếng nhiều Lý Nhiễm cũng sẽ tự hoài nghi, thật sự bởi vì cô, Hạ Nam Phương mới quanh năm về như thế.
đó ngẫm , quan hệ giữa và cô cũng đến nổi quan trọng như , nếu bởi vì cô mà trở về Hạ gia, ba năm Hạ Nam Phương bỏ cô một cũng là chuyện giả.
Cô nghĩ chuyện chia tay cần cho đối phương thể diện một chút, cho nên hạ thấp âm thanh, mềm mại dịu dàng giải thích: "Cùng ở bên mấy năm nay, cũng vui vẻ gì.. Nói thật, cũng vui..."
Bọn họ ở bên tám năm, trừ bỏ thời kỳ thiếu nên hai họ tình đầu ý hợp , đặc biệt là mấy năm gần đây, sự nghiệp tay của Hạ Nam Phương bắt đầu to lớn, thì bọn họ vĩnh viễn là hai cực biển cả đại dương, hề chung đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-21.html.]
Một năm thể gặp mặt vài , cũng thể vài lời với .
Hạ Nam Phương đến đó, trực tiếp cắt ngang lời của cô, tiếng vững vàng hỏi: "Em hối hận?"
Lời Lý Nhiễm còn dứt, nửa hé môi, kinh ngạc . Trong ánh mắt sáng như pha lê, đó còn một tầng nhợt nhạt nước.
"Lý Nhiễm, em những lời đó với nghĩa gì? Đó do em tự nguyện ? Tám năm em dọn đến Hạ gia, tuyên bố với ngoài rằng em là vị hôn thê của Hạ Nam Phương , từ lúc em bắt đầu lựa chọn cuộc sống như , nên là em chấp nhận điều đó ."
Lý Nhiễm nháy nháy mắt, vẫn nhúc nhích mà , quanh quẩn cảm giác như đầu tiên đến .
Hạ Nam Phương như phiền chán Lý Nhiễm so đo chuyện đó, thậm chí còn cảm thấy Lý Nhiễm chuyện đó với , đại khái là vô cớ gây rối.
Cô mấp máy môi, giải thích gì đó nhưng cuối cùng nên lời.
Yêu tám năm, hôm nay Lý Nhiễm mới phát hiện, thì nhiều năm như Hạ Nam Phương đều xem lòng của cô đối với , là chuyện đương nhiên.
Anh chỉ đáp trả tình yêu của Lý Nhiễm dành cho , mà còn cảm thấy, hết thảy tất cả chuyện đều là do Lý Nhiễm tự tự chịu.
Cô chớp chớp mắt, cho nước mắt rơi xuống.
Thân thể lung lay sắp ngã, nắm lấy cái gì đó để chống đỡ, hình cô nghiêng một tay của đàn ông nâng lên, đó ôm trong lòng.
Cô ngờ cái ôm lạnh như băng, hề độ ấm.
"Anh buông !"
Vòng tay rắn chắc của Hạ Nam Phương gắt gao ôm lấy cô, bằng cách mật như thế , lời tàn nhẫn nhất.
"Lý Nhiễm, em thích tám năm, bây giờ mạnh ai lo phận nấy. Rốt cuộc vẫn thử thách thử thách chính bản em?"
Lý Nhiễm cứng họng.
Từ đầu đến cuối, chuyện chia tay giống như chỉ tra tấn một cô.
Cô ở trong n.g.ự.c Hạ Nam Phương kịch liệt giãy giụa. Nếu bây giờ trong tay cô d.a.o cô nhất định sẽ lưu tình mà c.h.é.m Hạ Nam Phương.