Tựa hồ bởi vì Lý Nhiễm ở bên cạnh, bầu khí giữa hai còn giương cung bạt kiếm hơn hôm qua, Hạ Nam Phương rũ mắt: "Bác trai, con gạt bác."
"Càng lừa Lý Nhiễm."
"Sự thật là, con thích cô ."
"Con cô ."
Gân xanh trán cha Lý nổi thẳng lên: "Thằng nhóc khốn nạn, còn dám đánh chủ ý với con bé! Còn con bé ? Nằm mơ !"
" còn sống ngày nào thì ngày đó tuyệt đối sẽ giao con bé cho ."
Hạ Nam Phương nhíu nhíu mày, biểu cảm thoải mái: "Bác trai, nếu đó cũng là ý của cô thì ?"
Cha Lý im lặng một lát: "Nhiễm Nhiễm sẽ thể nào đồng ý ở bên cạnh nữa. Đặc biệt là Hạ Nam Phương ..."
"Cho dù con bé thích chăng nữa thì vĩnh viễn cũng sẽ với ."
Hạ Nam Phương định mở miệng hỏi vì thì cha Lý cúp máy.
Thái dương Khổng Phàn Đông nhảy dựng, đặc biệt là câu "thằng nhóc khốn nạn" cùng với câu "vĩnh viễn cũng sẽ với " , thật sự sợ Hạ Nam Phương sẽ xúc động mà xảy xung đột với cha Lý.
Dù dám giáo huấn lão đại nhà thẳng thừng như thế đời thật sự mấy .
Hạ Nam Phương buông điện thoại, nghiêng đầu, đưa tay lên xoa xoa trán, tựa như còn đang tự hỏi những lời của cha Lý là ý gì.
Qua mấy giây dường như việc gì điện thoại của Lý Nhiễm trong tay.
Ánh mắt thoáng Khổng Phàn Đông đang căng thẳng bên cạnh: "Cậu khẩn trương như gì?"
Khổng Phàn Đông nghĩ thầm sợ lão đại xúc động .
"Lão đại, dù Lý cũng là cha của Lý Nhiễm tiểu thư, nhất nên chọc đến..."
" ."
Hạ Nam Phương chút kiên nhẫn, buông di động : " Lý Nhiễm quan tâm bác trai."
Chỉ tiếp xúc năm ba ngày ít ỏi , cũng thấy Lý Nhiễm luôn về phía cha Lý, hiện tại Hạ Nam Phương đang ở thế hạ phong, chỉ thể nhịn mà phát.
hôm nay chuyện với cha Lý nhạy bén nắm bắt một vấn đề: vì ông , cho dù Lý Nhiễm thích chăng nữa thì vĩnh viễn cũng sẽ với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-202.html.]
Cha Lý câu thật sự quá chắc chắn, khiến tự chủ mà tin tưởng.
____
Lý Nhiễm ngủ một mạch đến 9 giờ tối hơn, trong phòng tính là quá tối, đèn ở đầu giường chiếu ánh sáng ấm áp.
Trong phòng bật máy sưởi khiến miệng khô lưỡi khô, tay chân nóng lên, gò má cũng nóng hổi, đầu óc còn xem như thanh tỉnh.
"Lý Nhiễm tiểu thư."
Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi, ngay đó cửa mở .
"Bây giờ Ngài dùng bữa ạ?" Có lẽ dì giúp việc thấy động tĩnh của cô nên hỏi thử.
Biệt thự Quế Lũng Uyển bên cái gì cũng , đêm hôm vẫn thể chuẩn bữa cơm tối phong phú cho cô.
Trong lòng cô còn hai ở bệnh viện nên ăn, qua loa lấy lệ hai miếng nuốt trôi nữa.
Lưu Lật vẫn luôn theo cô từ hôm qua ở bên cạnh đưa ý kiến: "Nếu , cô mang cơm bệnh viện ăn với ông chủ ? Bác sĩ hiện tại ông chủ thể ăn chút đồ thanh đạm."
Lý Nhiễm bàn đồ ăn mặt, nhớ đến thể gầy ốm của Hạ Nam Phương, nên gọi thêm mấy món thanh đạm bỏ hộp giữ ấm đem đến bệnh viện.
Bên ngoài tuyết vẫn rơi như cũ, Lưu Lật ở phía thật cẩn thận mà lái xe.
"Ông chủ cho rằng đêm nay cô sẽ , cho nên bảo ở đây để tiện cho cô ngoài xe dùng."
"Anh khi nào ?"
"Lúc 5 giờ chiều nay, cô ngủ say giấc cho nên lúc ông chủ gọi cô, cô dậy ."
Lý Nhiễm bán tín bán nghi: "Phải ?"
Cô ngủ hết buổi chiều đến tối mới tỉnh, đầu óc còn ong ong ấn tượng gì, chỉ cảm giác từng uống gì đó.
Đột nhiên nghĩ đến uống say chuyện gì đó kỳ quái trong nhà Hạ Nam Phương: " chuyện gì kỳ quái chứ?"
Lưu Lật lắc đầu: "Không , cô chỉ ngủ thôi, gọi cũng dậy , hại ông chủ vô cùng lo lắng, trì hoãn hoài đến bệnh viện."
Lý Nhiễm ồ một tiếng, ngoài cửa sổ, trong lòng cảm giác vô cùng kỳ lạ.
Đến bệnh viện, Hạ Nam Phương đang dựa thành giường gọi điện thoại, đầu bên gì mà ngữ khí chút lạnh.