Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 199

Cập nhật lúc: 2024-09-06 13:03:44
Lượt xem: 196

Mọi người dời bước đến nơi khác, Hứa Văn Bân ở lại, Hạ Nam Phương biết ông ta có chuyện muốn nói.

 

Hứa Văn Bân mới là hồ ly đa mưu túc trí nhất: "Nam Phương, không giấu gạt con, chú muốn lấy lợi nhuận từ cái nhà xưởng mà hai nhà cùng hợp tác kia."

 

"Chú Hứa, theo hợp đồng đã ký thì hiện tại không phải là thời điểm lấy lợi nhuận."

 

Hứa Văn Bân nói lời hoa mỹ là lấy lợi nhuận, kỳ thật chính là đòi tiền.

 

Hơn ba mươi năm trước nhà máy kia được đầu tư, đã sớm không có lợi nhuận, thứ đáng giá nhất có lẽ là miếng đất kia.

 

Đầu năm nay, bán đất là đáng giá nhất.

 

Nhưng mà, trong hợp đồng lúc trước cũng đã thêm: chỉ cần nhà máy còn hoạt động thì không được bán đất, huống chi Hạ gia là cổ đông lớn nhất, cho dù Hứa Văn Bân có muốn bán cũng không bán được.

 

"Chú muốn bán mảnh đất đó."

 

Hạ Nam Phương nhẹ nâng mất, cười một tiếng: "Nếu chú có thành ý thương lượng, không chừng tôi còn có thể đồng ý, nhưng mà hôm nay chú đi theo bọn họ, đặt tôi trên dầu xôi lửa bỏng, chú nghĩ tôi sẽ đồng ý yêu cầu của chú sao?"

 

"Vừa rồi chú Hứa còn nói tài chính của Hứa gia không thành vấn đề, phá sản chỉ là tin đồn, thế sao bây giờ lại vội vã dùng tiền thế? Chẳng lẽ lời đồn bên ngoài đều là thật sự?"

 

Không trả tiền thì thôi, còn bị châm chọc.

 

Hứa Văn Bân nhịn lửa giận xuống, cắn chặt răng nói: "Hạ Nam Phương, mày thật sự cho rằng những việc ở Nam Sơn có thể giấu được người khác sao? Tuy tin dữ của ông cụ là giả, nhưng bây giờ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, còn thở nhưng phải dựa vào máy móc thì có khác gì người c.h.ế.t đâu."

 

Hạ Nam Phương ném chén trà trong tay về phía Hứa Văn Bân, sượt qua mặt ông ta rơi xuống đất.

 

"Câm miệng."

 

Hứa Văn Bân vuốt nước trà dính trên má, đập bàn đứng lên: "Hạ Nam Phương mày đúng là chịu đựng giỏi đấy, vừa mới phẫu thuật xong ngày thứ ba đã có thể xuống giường."

 

Nói xong còn nhìn về phía bụng Hạ Nam Phương vài lần: "Đám người kia không tin lời tao nói, tao gọi bọn họ đến đây tận mắt nhìn thử, nhưng mày giỏi che giấu thật đấy." Hứa Văn Bân tiến lên một bước: "Dáng vẻ giả vờ mạnh mẽ này của mày, chắc cũng chả chịu được bao lâu nữa nhỉ?"

 

Ông ta đặt tay lên vai Hạ Nam Phương xong đặt lên bụng anh: "Có lẽ ở đây đang dán băng gạc nhỉ? Chỉ cần tao cho một quyền nhẹ nhàng thì vết khâu vừa may sẽ nứt ra. Chậc chậc, làm không tốt thì trong bụng còn chảy m.á.u nữa, như vậy mày phải nằm mười ngày nửa tháng chưa xuống được giường."

 

Lý Nhiễm ở bên cạnh cả kinh toát mồ hôi hột, lập tức kéo Hạ Nam Phương qua một bên.

 

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, bị anh gắt gao ấn xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-199.html.]

"Không biết tin đồn vô căn cứ ở đâu bảo tôi làm phẫu thuật thế? Chú Hứa, chú đã gặp người nào mới phẫu thuật xong ngày thứ ba đã xuống giường rồi à? Chú có thể đụng tôi một chút, đánh cuộc một phen thử xem."

 

"Chỉ cần hôm nay Hạ Nam Phương tôi không ngã... thì người ngã xuống chính là Hứa Văn Bân ông."

 

Hứa Văn Bân đột nhiên nhớ đến một lời đồn rằng Khổng Phàn Đông là một cây đao, một khẩu súng, đánh nhau tinh chuẩn, là cánh tay đắc lực của Hạ Nam Phương.

 

Ông ta cười cười lấy lòng: "Chỉ đùa một chút thôi, Nam Phương con đừng nghiêm túc thế."

 

Khổng Phàn Đông ở bên ngoài cửa gọi: "Cơm đã chuẩn bị xong rồi ạ."

 

"Đưa Hứa tiên sinh ra ngoài!"

 

Khổng Phàn Đông đi vào, mời Hứa Văn Bân ra ngoài.

 

Hạ Nam Phương lập tức không đứng vững, lui về phía sau hai bước, lảo đảo ngồi xuống ghế, Lý Nhiễm xoa xoa cái trán ẩn ẩn mồ hôi lạnh của anh. Cắn răng mắng: "Tên khốn nạn Hứa Văn Bân, ông ta vậy mà dám uy h.i.ế.p anh."

 

Nếu vừa rồi ông ta thật sự dám xuống tay, Hạ Nam Phương tất nhiên không có sức lực đánh trả, đến lúc đó vạn nhất đụng tới miệng vết thương, tuyệt đối là giấu không được nữa.

 

Hạ Nam Phương hít sâu mấy hơi: "Đi thôi, đi xuống nhà ăn nào."

 

Không nhí trên bàn cơm không tốt lắm, Hạ Nam Phương vốn dĩ đã kiệm lời, Hứa Văn Bân lại bị anh đe dọa, sắc mặt trắng bệch mà ăn cơm.

 

Nhưng lại có người không sợ chết, Hứa Văn Bân nâng ly lên đầu tiên: "Ly đầu tiên kính chủ nhà, chúng ta đường xa mà đến đúng là gây phiền phức cho Hạ Nam Phương. Chú Hứa kính con một ly."

 

Lý Nhiễm ở bên cạnh chỉ nhìn lo lắng suông, sợ Hạ Nam Phương nhận rượu.

 

"Hôm nay tôi lấy trà thay rượu."

 

"Sao lại không uống rượu?"

 

"Không muốn uống."

 

"Bên ngoài đồn con vừa mới phẫu thuật, chẳng lẽ vì vậy nên không tiện uống rượu?"

 

Ông ta thốt ra lời này, trực tiếp biến đổi bầu không khí trên bàn, trong mắt ai nấy đều phát sáng như có như không mà nhìn Hạ Nam Phương, hận không thể biến ánh mắt thành tia X quang quét ngang quét dọc người anh.

 

"Những lời này chú Hứa đã hỏi rồi, nếu vừa làm phẫu thuật xong thì bây giờ tôi có thể êm đẹp mà ngồi đây sao?"

 

"Còn chuyện không muốn uống rượu... là vì mới vừa uống thuốc cảm, dược tính sẽ phản tác dụng. Các vị chú bác đã nâng chén, tôi thật sự không từ chối được thế nên chỉ có thể lấy trà thay rượu."

Loading...