Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 188
Cập nhật lúc: 2024-09-03 22:16:38
Lượt xem: 193
Cô cho rằng bản thân trọng sinh, sống lại thành một Lý Nhiễm mới, nhưng trên thực tế chỉ là vi phạm nhân tính.
Cô biến bản thân thành bộ dáng "kiên cường", "độc lập" mà mình cố tình đắp nặn ra.
Cô lừa mình dối người tự cho rằng bản thân đã tạo ra được cuộc sống mới, lại không biết cô đã khiến bản thân dần trở thành một người m.á.u lạnh vô tình, một khi biến thành một người như thế thì cho dù cô có làm cái gì đều sẽ không nhận thấy được bản thân mình sai lầm.
Gương mặt đầy nước mắt vùi thật sâu vào lòng bàn tay, nội tâm cô đang mê mang, sợ hãi, bất an cực độ.
______
Hạ Nam Phương tỉnh lại, mở mắt ra anh nhìn chằm chằm trần nhà trắng bóng ngây người một lát, chờ đến khi thần trí dần dần khôi phục lại, theo bản thân định ngồi dậy.
Lý Nhiễm ở bên cạnh đưa lưng về phía anh, nghe thấy tiếng động phía sau xoay người lại, lập tức duỗi tay ấn anh xuống: "Không được nhúc nhích."
Hạ Nam Phương bất ngờ khi cô cũng ở đây: "Em... em còn chưa đi?"
Buổi chiều vừa mới phẫu thuật xong, Lý Nhiễm nghe bác sĩ nói Hạ Nam Phương có lẽ đã nhịn lâu rồi, cuối cùng không chịu đựng được nữa nên mới ngất đi.
Nghe đến đó, Lý Nhiễm thiếu chút nữa đã đau lòng c.h.ế.t đi.
Ý chí mạnh mẽ gì, lí do để anh chống đỡ là gì, mà bản thân đau đến ngất xỉu mà anh cũng không nói một lời.
Lý Nhiễm có chút tức giận: "Đi? Đi đâu? Anh vừa mới phẫu thuật xong, ông nội còn đang hôn mê..." Cô thở dài: "Tôi còn có thể đi đâu được?"
Hạ Nam Phương nghe ra trong giọng nói của cô không vui, nhưng anh không biết vì sao cô không vui, vì thế ngậm miệng lại không nói chuyện nữa.
Nhưng ánh mắt anh vẫn lưu chuyển trên người cô, Lý Nhiễm rót nước: "Tạm thời không thể ăn cơm, cũng không thể uống nước."
Cô cầm miếng bông tai, thấm nước: "Bôi chút nước vào miệng đi."
Hạ Nam Phương nhìn chằm chằm động tác trong tay cô, thấy cô hình như còn muốn chăm sóc mình.
"Em bảo Khổng Phàn Đông vào đi, em làm không quen những chuyện này đâu."
Những lời này làm hai người nhớ đến lần trước ở bệnh viện, Hạ Nam Phương vẫn là một tên khốn nạn ngoan cố, anh đã từ một tên ngang bướng hồ đồ biến thành hiện tại như đi trên băng mỏng.
Lý Nhiễm có thể nhìn ra được, anh đang rất sợ cô tức giận.
Cô nhẹ nhàng ừ một tiếng, nhưng không có đi tìm Khổng Phàn Đông.
Cô cằm miếng bông đi đến bên cạnh anh, Hạ Nam Phương thấy cô đi đến gần, đột nhiên không tự chủ được.. không nói rõ nguyên do mà tự nhiên khẩn trương hẳn lên.
Cô đưa miếng bông trong tay cho anh: "Lau đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-188.html.]
Anh cảm giác được có chỗ nào đó không giống nhau.
Lý Nhiễm trước mắt anh vừa quen thuộc vừa xa lạ, Hạ Nam Phương nhận lấy, vừa ngạc nhiên vừa giấu được sự vui vẻ. Sau đó ra vẻ trấn định cầm lấy miếng bông lau môi.
"Anh đừng làm có lệ như thế, nếu không môi sẽ khô nứt ra đó."
Hạ Nam Phương nhìn chằm chằm cô không nói lời nào, môi có khô có nứt hay không anh không biết, nhưng trái tim anh hiện tại đập nhanh như muốn nứt ra.
Lý Nhiễm lại cầm thêm một miếng bông đi đến.
Bị anh nhìn chằm chằm, tự nhiên có chút kỳ quái: "Anh nhìn chằm chằm tôi làm gì?"
"Phòng bệnh chỉ có hai người chúng ta, anh không nhìn em thì nhìn ai?"
Lý Nhiễm không nói lại anh: "Tôi mặc kệ anh nhìn ai, dù sao cũng không được nhìn tôi."
Hạ Nam Phương lưu luyến nhìn lần cuối cùng, sau đó nhắm mắt lại.
Sau khi phẫu thuật trong khoảng thời gian ngắn không thể ăn cơm uống nước, bờ môi của anh đã chút khô.
Anh nhắm mắt lại, Lý Nhiễm nhẹ nhàng lau cánh môi của anh, chờ đến khi lau xong, cô vẫn còn thấy anh nhắm mắt, vì thế không lên tiếng lén lúc đánh giá anh.
Qua năm mới, anh đã 29 tuổi, cô 27 tuổi.
Ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời bọn họ đã làm bạn với nhau, một đường đi tới, có ngọt ngọt ngào ngào, cũng có gập ghềnh bấp bênh.
Anh đã sớm không còn tính trẻ con của con trai trước kia, trở thành một người đàn ông thành thục anh tuấn.
Cô cũng không còn là một người toàn tâm toàn ý, trong lòng ngoài trừ anh ra thì cái gì cũng không để tâm, cái gì cũng không quan tâm nữa.
Chênh lệch giữa bọn họ tuy rằng vẫn còn rất lớn, nhưng cô cũng không còn sợ sự chênh lệch đó nữa.
So với trước kia, vừa nghĩ đến lúc chia tay là cô đã hoảng sợ không chịu nổi được một ngày thì hiện tại cô càng muốn bảo trì khoảng cách tương đối thoải mái này, cho dù cô có thừa nhận trái tim cô còn yêu anh hay không.
Cô có thứ còn quan trọng hơn cả tình yêu.
Lý Nhiễm nhịn không được duỗi tay sờ đôi mắt anh, lông mi của Hạ Nam Phương ở dưới đầu ngón tay cô nhẹ nhàng run run.
Lý Nhiễm nhích lại gần, muốn nhìn cẩn thận thêm một chút, Hạ Nam Phương đột nhiên mở to mắt.
Ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô.