Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 174
Cập nhật lúc: 2024-09-01 21:30:37
Lượt xem: 123
"Này, cậu đi đâu thế?" Phí Huyên thấy anh dường như mất đi lý trí, ở phía sau hỏi theo.
Sau khi thang máy đóng lại, Hạ Nam Phương hơi có chút bình tĩnh lại, anh thật sự xác định đó là Lý Nhiễm không sai.
Lý Nhiễm vừa về đến phòng đã nằm ngay vào giường. Bạn cùng phòng hỏi thăm cô hai câu, nhưng cô không có sức trả lời, vừa đói vừa buồn ngủ, linh hồn như không còn trong thân xác nữa, bay đi đâu mất rồi.
Hạ Nam Phương đi theo sau Lý Nhiễm, thấy cô đi vào phòng rồi thì trái tim nhiệt huyết sôi trào mới chậm rãi bình tĩnh lại, anh đứng ngoài cửa một lúc lâu.
Anh không tin định mệnh an bài, vẫn luôn tin con người nhất định thắng vận mệnh, nhưng khoảnh khắc này, anh lại cảm ơn trời cao.
Cảm ơn vận mệnh an bài, để cho bọn họ có thể gặp lại.
Hạ Nam Phương quay về phòng của mình, đặt một phần ăn bảo bọn họ đưa đến phòng Lý Nhiễm.
Khổng Phàn Đông nhìn Hạ Nam Phương sau khi về phòng, tâm trạng vẫn luôn không tồi, hỏi: "Lão đại, vừa rồi cậu nhìn thấy ai vậy?"
Khóe miệng Hạ Nam Phương cong lên: "Lý Nhiễm."
Lý Nhiễm bị tiếng chuông cửa đáng giận đánh thức, bạn cùng phòng đang tắm, thần trí cô đang ở trong mộng bị mạnh mẽ kéo về.
Người phục vụ bên ngoài đang đẩy toa ăn, tiếng Anh nói lưu loát: "Đây là bữa tối của Ngài."
Lý Nhiễm ngây ngẩn hai giây rồi lắc đầu: "Chúng tôi không có đặt bữa tối."
"Không sai đâu ạ, đây là của Ngài. Chúc Ngài ăn cơm ngon miệng!"
Khách sạn có đầu bếp riêng của mình, Lý Nhiễm nhìn đồ ăn tinh xảo sang trọng trên toa ăn, cho rằng bản thân còn chưa tỉnh ngủ.
Bạn cùng phòng tắm xong, nhìn thấy toa ăn trong phòng, lập tức thốt lên: "Oh my god!"
Lý Nhiễm nhìn thấy phản ứng của cô ta, chắc cũng không phải cô ta gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-174.html.]
Chẳng lẽ là thù lao của khách sạn?
Nghĩ cũng có khả năng, hơn nữa bây giờ bụng đói còn kêu vang, đồ ăn phong phú ngon lành ngay trước mắt thế này không ăn sao đặng.
______
Sáng hôm sau, Lý Nhiễm còn muốn tiếp tục làm việc, bức tranh [Phi Thiên] này chỉ là bước đầu, cô còn phải thực hiện bước phía sau nữa.
Bức tranh [Phi Thiên] này là do Lý Nhiễm độc quyền sáng tác, khách sạn ra giá cao, cuối cùng mua toàn bộ bản quyền.
Nhưng họa sĩ ký tên vẫn là Lý Nhiễm.
Buổi sáng ngày hội giao lưu, mười hai bức tranh được đặc ở đại sảnh, chờ đợi đón tiếp khách quý vào cửa.
Bức [Phi Thiên] này thật sự có lực hút, sắc thái xinh đẹp, nhân vật phiêu dật, họa sĩ tinh vi.
Tóm lại, đây là bức tranh được hỏi tên tác giả rất nhiều lần.
Lý Nhiễm một lần rồi một lần vì khách mà giới thiệu bức tranh, giới thiệu hang đá Mạc Cao ở Đôn Hoàng của Trung Quốc, tất cả mọi người tràn ngập tò mò với nơi thần bí đó.
Hạ Nam Phương vừa tiến đến đã nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt này.
Lý Nhiễm đứng trong đám người, dùng tiếng Anh thuần thục giảng giải về bức tranh do chính mình sáng tác, dáng vẻ tự tin bình tĩnh ung dung kia, càng làm nụ cười trên mặt cô càng trở nên xinh đẹp.
Đây là một Lý Nhiễm mà Hạ Nam Phương chưa bao giờ nhìn thấy.
____
(Hình ảnh Phi thiên (Tiên nữ, thiên nhân tán hoa) là biểu tượng của nghệ thuật Đôn Hoàng, trong tổng khoảng 500 hang động đều có hình ảnh Phi thiên. Theo Phật giáo, Phi thiên là hóa thân của Càn Thát Bà (Thần Thiên ca) và Khẩn Na La (Thần Thiên nhạc). Trong thần thoại Ấn Độ cổ, họ vốn là vợ chồng, sau này đức Thế Tôn nương theo văn hóa bản xứ và đưa họ trở thành một trong các vị Thần trong Thiên Long Bát Bộ. Càn Thát Bà có nhiệm vụ dâng hương, hoa, tán hoa, dâng đồ báu cúng dàng lên chư Phật; Khẩn Na La có nhiệm vụ ca múa, tấu nhạc trong thế giới Cực Lạc. Trong nghệ thuật hội họa về sau, các nghệ nhân dung hòa làm một không còn phân biệt giới tính, cũng không còn phân cấp nhiệm vụ mà chỉ chung cho chư tiên thiên tán hoa, tấu nhạc cúng dàng.
"Phi thiên" tức là hình ảnh tưởng tượng các vị thần linh bay trong thần thoại Ấn Độ. Phi thiên là những vị nữ thần của mây và nước. Các vị nữ thần này thường ngao du dưới cây bồ đề và lấy nước triều, ao, đầm làm nhà. Trong các kinh Phật, "phi thiên" thường được gọi là thần thiên nhạc, họ biết ca biết hát, nhan sắc rất đẹp, khích động lòng người, đem lại hạnh phúc và những điều may mắn cho nhân gian. Vì thế cho nên các họa sĩ đời xưa đã được gợi ý bởi các câu chuyện trong kinh Phật, đã cố ý vẽ vô số những hình tượng phi thiên trên các bức bích họa ở Đôn Hoàng. Họ hy vọng rằng các nữ thần phi thiên có thể chúc phúc và che chở cho các thương nhân và lữ khách khi đi qua những vùng sa mạc hoang vu.)