Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 149

Cập nhật lúc: 2024-08-28 15:17:15
Lượt xem: 225

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi , Lý Nhiễm giao bộ những phần còn dư của [Thượng Tà] cho công ty.

 

Vu Hiểu Hiểu văn kiện trong máy tính cô, ngữ khí nửa là đau thương nửa là hâm mộ: "Cùng nghiệp bốn năm, dựa cái gì ý tưởng nét vẽ của như suối phun, linh cảm ngừng thế chứ."

 

Nói thật, Vu Hiểu Hiểu thật sự ganh tị với linh cảm của Lý Nhiễm, những phần còn trong ba tháng nữa của [Thượng Tà] cô thành, trải qua trận phong ba chép , bộ truyện tranh xem như hot càng thêm hot trong giới truyện tranh.

 

Theo sức nóng càng ngày càng cao, khen ngợi càng ngày càng nhiều, những antifan lúc mắng [Thượng Tà] cũng dần dần trở thành fan.

 

Lý Nhiễm đối với [Thượng Tà] lấy thành tích như hiện tại là ngoài ý , hoặc là cô kinh ngạc cảm thán nét vẽ của cô nhiều thích như .

 

Nhiều năm , cô chỉ kiên trì hai việc. Một là thích Hạ Nam Phương, đây là một chuyện cho thích cho lắm. Hai là vẽ tranh, chuyện đối với cô mà càng như là tiêu khiển, nếu nhân vật Tần Mạch trong [Thượng Tà] mang đến cơ hội cho cô, cô chỉ sợ sẽ tiếp tục vẽ cả đời mà tiếng tăm gì.

 

Tóm , cô trở thành họa sĩ nổi tiếng, đến cô càng ngày càng nhiều... ở trong giới phong cách cổ trang trở thành đại thần, chỉ chương đều đều mỗi ngày, mà chất lượng còn định.

 

Trước khi , Vu Hiểu HIểu kéo cánh tay cô: "Đi, chị hai tiễn ."

 

Lý Nhiễm dở dở : "Tớ chỉ về nhà, cũng đến nữa."

 

thể , nhắc đến từ "" , Vu Hiểu Hiểu lập tức sẽ hai mắt đẫm lệ, thoáng như đứa con nhỏ vứt bỏ.

 

Lý Nhiễm nhéo mặt Vu Hiểu Hiểu: "Đừng diễn nữa, đêm nay tớ mời khách."

 

Mắt Vu Hiểu Hiểu còn ngân ngấn nước, hôn một cái lên má cô, đáng yêu.

 

Tính cách của Vu Hiểu Hiểu khác với Lý Nhiễm, tính cách vô cùng nhiệt tình hoạt bát, tự xưng là dám yêu dám hận, nhưng từ lúc thành niên đến giờ từng yêu ai.

 

Vu Hiểu Hiểu chọn nơi, một nhà hàng còn tính là xa hoa, là một nhà hàng tự lấy thức ăn.

 

Vu Hiểu Hiểu chọn nhà hàng , ánh mắt Lý Nhiễm hồ nghi cô nàng.

 

Lấy sự hiểu của cô đối với Vu Hiểu Hiểu, hai ăn cơm đều sẽ nghĩ vì đối phương tính tiền, bao giờ đến nhà nàng đắt đỏ thế .

 

Đứng ở cửa nhà hàng, cô ép hỏi: "Thành thật khai báo , dẫn tớ đến đây mục đích gì?"

 

Vu Hiểu Hiểu mà dối thì đôi mắt sẽ chớp như ngôi trời, nhấp nháy nhấp nháy. Cô nàng nháy mắt: "Không mục đích gì nha."

 

Lý Nhiễm bộ xoay , Vu Hiểu Hiểu vội vàng giữ chặt cô: "Cậu đừng mà"

 

Nói xong giọng cũng trở nên càng ngày càng nhỏ: "Anh tớ ở bên trong."

 

Lý Nhiễm thiếu chút nữa dùng sức bổ não của cô bạn xem bên trong là Sprite là Coca, ngốc như chứ.

 

Thấy sắc mặt cô vui, Vu Hiểu Hiểu lôi kéo cánh tay cô, chớp chớp mắt nhỏ giọng : "Thật xin mà. Cậu đừng tức giận ? Lần nhốt ở thành phố J, tớ đến tìm nhưng thấy ."

 

Thấy Lý Nhiễm còn dáng vẻ để ý đến , Vu Hiểu Hiểu thật sự sợ cô tức giận: "Tớ thật sự cảm thấy hai thật sự xứng đôi. Anh tớ thích như , hiện tại cũng độc , ở bên khá ."

 

Lý Nhiễm thật sự trong đầu Vu Hiểu Hiểu bày trò gì, bản trăm phương nghìn kế trốn tránh Vu Hồng Tiêu, kết quả cô nàng khen ngược, trực tiếp lừa đến.

 

Vu Hiểu Hiểu hồng vành mắt: "Cậu đừng nóng giận mà, tớ dám nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-149.html.]

"Cậu , tớ ."

 

Vu Hiểu Hiểu ở tại chỗ, đuôi mắt đỏ bừng, cũng dám tiến lên đuổi theo cô.

 

"Lý Nhiễm."

 

Cô còn hai bước, thấy phía gọi .

 

Giọng của Vu Hồng Tiêu đặc biệt, thể hình cảnh lâu , trong giọng lộ vẻ nghiêm túc.

 

Anh mặc áo sơmi màu đen, vóc dáng cao lớn, tuy bước đến mặt Lý Nhiễm mang theo nụ , nhưng vẫn khiến cảm thấy áp lực.

 

Từ đến nay Vu Hồng Tiêu luôn là thẳng thắn, quanh co lòng vòng: "Sao ? Nhìn thấy ?"

 

Cho dù Lý Nhiễm duy trì cách, cũng thể gặp mà còn trốn.

 

: "Anh Hồng Tiêu, ở đây?"

 

Vu Hồng Tiêu , cũng vạch trần: "Trùng hợp. Cùng ăn một bữa cơm ."

 

Tóm trốn thoát, Lý Nhiễm đành đồng ý: "Được thôi."

 

Vu Hồng Tiêu , đảo mắt thấy Vu Hiểu Hiểu đỏ hồng vành mắt: "Sao ?"

 

Vu Hiểu Hiểu trộm Lý Nhiễm liếc mắt một cái, dám lời nào.

 

Lý Nhiễm ở một bên: "Bị em mắng hai câu."

 

Vu Hồng Tiêu cũng giúp đỡ, ngược hứng thú hỏi: "Làm ?"

 

Ngữ khí của nhanh chậm, như là chuyện gì.

 

Lý Nhiễm hai giây, trong lòng suy đoán chuyện là do một tay Vu Hiểu Hiểu xử lý, lừa gạt .

 

Chịu đựng ánh mắt cảnh cáo của Lý Nhiễm, hốc mắt của Vu Hiểu Hiểu càng đỏ.

 

"Hiểu Hiểu mời em đến đây ăn một bữa tiệc lớn, em ngại đắt quá nên mới mắng hai câu."

 

Quả nhiên, nháy mắt Vu Hồng Tiêu hiểu rõ, ở đây trùng hợp gì, rõ ràng là Vu Hiểu Hiểu lừa hai bọn họ đến.

 

Bàn tay to của khẽ nhéo vành tai của Vu Hiểu Hiểu một chút: "Lá gan nhỏ?"

 

Vu Hiểu Hiểu nước mắt lưng tròng, cô dễ dàng ! Lòng coi thành lòng lang thú, còn lá gan còn nhỏ!

 

Không đ.â.m thủng tầng giấy giữa quan hệ hai , thì mối quan hệ của hai chỉ dừng ở mức em mà thôi.

 

Sau khi bàn, Vu Hồng Tiêu đưa menu qua, kéo tay áo lên khuỷu tay, Lý Nhiễm liếc thấy cánh tay vết thương dài.

 

Từ khuỷu tay cho đến bàn tay, vết khâu chừng 20cm.

 

"Trên tay ?"

Loading...