Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 131
Cập nhật lúc: 2024-08-25 09:08:46
Lượt xem: 207
Vu Hiểu Hiểu: "Nói giỡn mà, nhưng mà anh tớ cũng thật tình, bây giờ cậu cũng đã độc thân, vậy mà anh ấy còn kiềm chế được. Cậu đừng nhìn anh ấy không tự mình đến đây gặp cậu thì cho rằng anh ấy không để ý, mỗi lần tớ về đều nói thuận miệng hỏi tình hình của cậu như thế nào. Tớ cũng sắp biến thành đôi mắt của anh ấy tồi, dựa vào đôi mắt của em gái tớ đây, giảm bớt một chút nỗi nhớ tương tư."
Lý Nhiễm: "Sao cậu cảm khái nhiều như vậy?"
Vu Hiểu Hiểu là thiệt tình thương Vu Hồng Tiêu, nhưng cũng không thể gây áp lực quá nhiều cho Lý Nhiễm được.
"Hứ, hôm nay tớ có một vị khách ở nước ngoài, anh ta ủy thác tớ mua một bức tranh, bức tranh này đêm nay bán đấu giá ở cao ốc Thụy Lệ, vừa lúc cho cậu đi ra ngoài giải sầu."
Lý Nhiễm nhận nhiệm vụ, ghi nhớ địa chỉ.
Vu Hiểu Hiểu: "Đợi lát nữa cho tớ đưa cho cậu giá cả, buổi tối tớ còn có việc, hơi muộn một chút mới có thể đi qua."
Lý Nhiễm đồng ý.
Hội bán từ thiện đêm nay tổ chức ở cao ốc của tập đoàn Phí Thị.
Về Phí Thị cô không hiểu biết nhiều lắm, mơ hồ chỉ nhớ Hạ Nam Phương có một đối thủ một mất một còn họ Phí.
Không biết đêm nay và Phí Thị có liên quan gì nhau không.
Thay đổi một bộ lễ phục trang trọng, trang điểm nhẹ nhàng, khuôn mặt trong gương ngoại trừ có chút kém, cũng không có gì khác vo với ngày xưa.
Từ sau khi rời khỏi Hạ gia, trang sức bên người cô không nhiều lắm, chỉ đeo một sợi dây chuyền mặt ngọc trai màu hồng đỏ trên cổ.
Lý Nhiễm chọn son môi cùng tông với mặt dây chuyền, nhìn thấy càng thêm phá lệ quyến rũ mê người.
——
Khi Phí Huyên gọi điện thoại đến, Hạ Nam Phương đang nghỉ ngơi.
Hạng mục bên nước ngoài gần đây của Hạ Thị xảy ra một ít vấn đề, anh không thể không tự mình ra tay.
Trước vài phút nhận được điện thoại của Phí Huyên, Hạ Nam Phương bận mấy ngày mấy đêm mới vừa xử lý xong một đống cục diện rối rắm.
Đang nhắm mắt dưỡng thần bị đánh thức, anh xoa xoa huyệt Thái Dương: "Alo?"
Phí Huyên ở đầu dây bên kia, thần thái sáng láng: "Đầu gỗ, có ở trong nước không?"
Hạ Nam Phương một chút cũng không muốn nghe anh ta luyên thuyên kéo việc nhà ôn chuyện, ngữ khí không kiên nhẫn: "Không ở. Có chuyện mau nói."
Mắt hồ ly của Phí Huyên vừa chuyển: "Tôi thật là có chuyện này. Nhưng mà cậu gửi cho tôi 500 vạn trước, mới có thể nói cho cậu."
Huyệt Thái Dương của Hạ Nam Phương thẳng nhảy: "Thích nói hay không thì tùy, cúp."
Phí Huyên thảnh thơi nhàn hạ, tỏ vẻ không sợ anh cúp điện thoại: "Nghe nói Lý Nhiễm..."
Hạ Nam Phương đầu này an tĩnh lại, Phí Huyên cố ý úp úp mở mở.
Trong điện thoại trầm mặc một trận.
Hạ Nam Phương: "..."
Đảo mắt, 500 vạn đến thẻ.
Phí Huyên như đang ôm đuôi hồ ly đuôi cười trộm: "Đêm nay Lý Nhiễm cao ốc Thụy Lệ, cậu có đến hay không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-131.html.]
Hạ Nam Phương không hề có do dự: "Đến. Cô ấy đến cao ốc Thụy Lệ làm gì?"
"Nếu muốn biết chuyện này, có lẽ 500 vạn vừa rồi của cậu không đủ."
"Nếu cậu không nói, 500 vạn này của cậu cũng không có."
"Được rồi được rồi, đêm nay ở cao ốc Thụy Lệ, Phí Thị tổ chức hội bán từ thiện, Lý Nhiễm được khách hàng ủy thác công ty bọn họ mua giùm một bức tranh. Cho nên đêm nay cô ấy sẽ đến đó."
Hạ Nam Phương lập tức phản ứng lại đây: "Cậu làm?"
"Cho nên tôi mới nói 500 vạn không đủ đó!"
Hạ Nam Phương: "Thời gian."
"Đêm nay 8 giờ."
Hạ Nam Phương cúi đầu nhìn thời gian: "Đêm nay 8 giờ, mà bây giờ cậu mới nói cho tôi biết?"
Phí Huyên hừ một tiếng: "Cậu cho rằng theo đuổi bà xã dễ dàng như vậy?"
___
Hội bán đấu giá lần này, tuy nói là bán hàng từ thiện, nhưng tác phẩm trưng bày lại không đơn giản.
Kim Thị cùng phòng triển lãm tranh ảnh nổi tiếng của nước Pháp hợp tác tổ chức, trong đó có tác phẩm vượt qua cả lịch sử trăm năm.
1900 năm trước sau, tương đương với là nửa đồ cổ. Nếu nói là đồ cổ, ngoại trừ giá trị nghệ thuật ra, thật giả cũng là nhân tố quan trọng của giá cả bán đấu giá.
Khoảng 7 giờ hơn đi cào cao ốc Thụy Lệ, nghe nói ở phía trước bán đấu giá có phòng triển lãm, cho nên Lý Nhiễm tới có chút sớm.
Mời người đến dự cũng không nhiều, sau khi Lý Nhiễm tìm được bức tranh mình muốn mua kia, cẩn thận đánh giá, xác định thật giả hẳn là không có vấn đề.
Khi đang chuẩn bị rời đi, bên cạnh xuất hiện một người đàn ông.
Dáng người xấp xỉ với Hạ Nam Phương, nhưng lại gầy hơn một chút, mặc vest cách tân màu lam, tầm mắt cũng nhìn theo cô, nhìn chằm chằm bức tranh này.
Cô thoáng chếch đi chút vị trí, người đàn ông xoay người nhìn qua.
Mắt đào hoa hơi chọn, nheo lại: "Cô thích bức tranh này?"
Khi bạn đang ngắm một bức tranh, mà bên người đột nhiên xuất hiện một người đàn ông hỏi bạn thích không thích, người bình thường đều sẽ có chút bài xích.
Người đàn ông tựa hồ đoán được tâm tư của cô, khẽ cười một tiếng: "Tôi tên Phí Huyên. Là người quản lý phòng triển lãm tranh này, bức tranh này vẫn luôn không có ai hỏi thăm, thấy cô nhìn chằm chằm chỉ là thuận miệng hỏi nhiều."
Lý Nhiễm lúc này mới thả lỏng lại, giải thích: "Đây là tranh Phúc Thiền Vòng, ở trong nước không được lưu hành lắm, cho nên vẫn luôn không ai hỏi thăm cũng rất bình thường."
Phí huyên: "Vậy sao cô lại hiểu được nhiều như vậy?"
Lý Nhiễm cười cười: "Ngành tôi học là cái này."
"Hình như trong nước không có giáo viên chuyên môn về tranh Phúc Thiền Vọng."
"Tôi lập tức sẽ ra nước ngoài du học."
Phí Huyên híp híp mắt, tỏ vẻ đã hiểu rõ.
Khóe miệng bắt đầu cười xấu xa, anh ta thật sự nhịn không được muốn lập tức nhìn thấy, Hạ Nam Phương biết Lý Nhiễm muốn ra nước ngoài du học sẽ có vẻ mặt gì!