Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 127
Cập nhật lúc: 2024-08-24 22:28:21
Lượt xem: 242
Hạ Nam Phương không nói chuyện, muốn nói anh đối Lý Nhiễm làm cái gì, khiến cô không hề tín nhiệm với anh, vậy thì có thể quá nhiều.
"Quá nhiều, tôi nhớ không rõ!"
Phí Huyên bị ngữ khí đúng lý hợp tình của anh chọc tức cười: "Hạ Nam Phương, chỉ có Lý Nhiễm mới có thể nhịn cậu tám năm, nếu đổi thành người khác, sớm một chân đạp cậu rồi!"
Hạ Nam Phương hung tợn nói: "Cần cậu nhắc nhở?"
Phí Huyên thấy mình chọc trúng chỗ đau của anh, ở đầu dây bên kia vô cùng vui vẻ: "Ồ, chính cậu cũng biết ha! Cũng không phải không còn cứu được!"
Hạ Nam Phương: "..."
Phí Huyên: "Nếu cậu thật tình thích cô ấy, đầu tiên cậu phải làm cô ấy hiểu tâm ý của cậu."
Hạ tổng lạnh mặt thỉnh giáo: "Làm sao để hiểu?"
Phí Huyên bày ra dáng vẻ dạy chương trình học cấp một cho học sinh tiểu học: "Điều đó còn phải chờ tôi dạy sao? Cậu phải đối xử tốt với cô ấy!"
Hạ Nam Phương lạnh giọng một tiếng, như là từ đáy lòng phát ra sự khó chịu: "Cậu cho rằng tôi vẫn luôn ngược đãi cô ấy sao?"
Đương nhiên anh đối xử tốt với cô, nhưng Lý Nhiễm không cảm kích, sự tốt của anh đều biến thành chê cười. Tự tôn của anh đương nhiên không cho phép anh liên tục làm trò cười như vậy, cho nên tuy rằng đôi khi ước nguyện ban đầu là đối xử tốt với cô, nhưng một khi mở miệng, lại thành mệnh lệnh cứng rắn ép buộc, cùng với không có chút tình cảm nào.
"Tự cậu nghe ngữ khí của cậu đi, Hạ tổng cậu làm giá cao như vậy, là sợ bà xã trốn không đủ xa sao?"
Hạ Nam Phương nhấp môi không đáp lời.
Phí Huyên không lựa lời nói: "Thật không biết bà xã cậu làm sao có thể nhịn cậu lâu như vậy được hay thế không biết."
Hạ Nam Phương lạnh lùng: "Năm trăm vạn đánh cho cậu, không phải tiêu tiền để giáo huấn tôi!"
Phí Huyên coi như vì bản thân hành thiện tích đức: "Đối xử tốt với cô ấy, bước đầu tiên cậu không thể cao cao tại thượng. Hai người là bình đẳng, những đặc quyền đó của cậu đều không được dùng."
"Tôi không có cao cao tại thượng."
Phí Huyên ở trong điện thoại phun tào: "Không có ai là trời sinh đã thích làm chó liếm, cũng không có ai trời sinh nên được yêu thương. Lý Nhiễm đã không yêu cậu, Hạ Nam Phương cậu về điểm này tự mình hiểu lấy cũng nên có chứ!"
Phí Huyên kẹp d.a.o giấu kiếm trên mặt đất xong khoá lại, Hạ Nam Phương ở trong thư phòng trầm mặc hồi lâu.
Cuối cùng lại nghĩ đến chuyện Lý Nhiễm đã không còn yêu anh nữa, lập tức cảm thấy khó có thể chấp nhận, trong lòng như là thủy triều dũng mãnh đánh úp lại, vừa ướt vừa lạnh.
Anh sờ sờ gương mặt, nhìn chằm chằm đầu ngón tay ướt át.
Tuy thắng Phí Huyên nhiều năm như vậy, lại còn không bằng công phu người ta sẽ dỗ dành con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-127.html.]
Thất bại, quá thất bại!
___
Hạ gia bên này, hôn lễ vừa kết thúc, Hạ lão gia bị đưa đến bệnh viện.
Từ sau khi mọi chuyện xảy ra, đã không phải là chuyện của Lý Nhiễm và Hạ Nam Phương nữa, mà là động đến mặt mũi của Hạ gia.
Hạ gia ở thành phố N đứng sừng sững trăm năm, một chút gia sản tích lũy ra được đã xây dựng được ảnh hưởng từ lâu, hoàn toàn xứng đáng là đầu lão trong giá trị sản lượng xí nghiệp ở thành phố N.
Sau khi bị đối đãi như vậy, đương nhiên khiến cho không ít chỉ trích.
Mà Hạ lão gia chính là bị những tiếng chỉ trích đó, tức giận nằm viện.
Mấy ngày này Lý Nhiễm không để ý đến chuyện bên ngoài, một hơi vẽ ba kỳ, cũng chính là ba vòng phác thảo, vốn dĩ muốn thừa dịp nhàn rỗi đi ra ngoài đi dạo gì đó.
Nào biết vừa ra khỏi cửa công ty, đã gặp phải Khổng Phàn Đông.
Hiện tại cô đối mặt với người của Hạ gia tâm thái vững vàng không ít, đại khái là lúc hôn lễ đã ra một hồi ác khí, hoặc là chắc chắn Hạ Nam Phương sẽ không làm phiền cô nữa.
Cho nên khi nhìn thấy Khổng Phàn Đông, Lý Nhiễm cũng không có biểu cảm gì.
Cô cho rằng anh ta là bởi vì chuyện của Hạ Nam Phương mà tới, nào biết mới vừa mở miệng lại là chuyện của Hạ lão gia.
"Lão gia bị chọc tức sinh bệnh nằm viện. Lão đại đã đi gặp lão gia vài lần, đều bị lão gia đánh ra ngoài."
"Nghiêm trọng không?"
Khổng Phàn Đông cho rằng cô hỏi Hạ Nam Phương bị đánh nghiêm trọng hay không nghiêm trọng: "Không nghiêm trọng."
"Lần trước mới vừa bị đánh hơn mười..."
"Tôi hỏi ông nội kìa."
Khổng Phàn Đông: "...."
Cách hôn lễ đã trôi qua một tuần, tâm trạng của Lý Nhiễm bình phục được một ít, trong lòng muốn đi bệnh viện hỏi thăm ông cụ một chút.
Vì phòng ngừa cùng đụng phải hành trình của Hạ Nam Phương, cô còn cố ý tìm thời gian lúc làm việc, buổi sáng 9 giờ xuất phát.
Ông cụ ở phòng bệnh săn sóc đặc biệt, ánh mặt trời buổi sáng sung túc, ông cụ đang đeo kính viễn thị đọc báo chí.
Người trẻ tuổi đều thích sản phẩm điện tử, nhưng ở thế hệ trước cũng không thói quen đó, ông cụ còn vẫn dùng thói quen ngày xưa, dùng báo xem tin tức.