Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-08-24 11:16:02
Lượt xem: 209
Lý Nhiễm đột nhiên không đành lòng đi đánh vỡ hình ảnh này, đặc biệt không đành lòng đi chọc đau sự cao ngạo trên người Hạ Nam Phương từ sinh ra đã có sẵn này.
Cô thừa nhận, trong nháy mắt kia, cô đối với Hạ Nam Phương không hận nhiều như vậy nữa.
Cô chán ghét thủ đoạn của người đàn ông này, chán ghét anh sinh ra hơn người thượng đẳng không hiểu biết tôn trọng người khác, chán ghét anh quyết giữ ý mình chưa bao giờ đặt lời nói của cô ở trong lòng.
Nhưng phút giây này, trước mắt chính là hôn lễ cô đã từng tha thiết ước mơ, người trước mắt cũng từng là người cô từng yêu sâu đậm tận tâm can.
Ngực Lý Nhiễm quặn đau, cho dù cảm nhận được Hạ Nam Phương chờ mong hôn lễ, nhưng cô vẫn không thể nào vui vẻ được.
Không ai sẽ hy vọng mình bị cưỡng bách gả cho người khác.
Cho dù là người đã từng yêu rất nhiều cũng không được.
Người cùng người ở chung đều cần lợi thế, hoặc là yêu, hoặc là quyền lực to lớn mạnh mẽ.
Mà Lý Nhiễm cái gì cũng không có, cô đã từng dựa vào tình yêu của mình đối với Hạ Nam Phương mà chờ mong anh cảm động đến, hiện giờ tình yêu của ngày xưa cũng không còn, dư lại cũng chỉ có những lợi thế kia.
Nhưng mà lợi thế chỉ có Hạ Nam Phương có, cô không có, cho nên vẫn không bình đẳng.
Hạ Nam Phương đứng ở dưới cầu thang lầu một, chỉ cần Lý Nhiễm đi một chút, anh lập tức có thể nắm được tay cô.
Sau đó rảo bước tiến về lễ đường.
Đi vào cuộc sống hạnh phúc.
Lý Nhiễm quyết định cho anh cơ hội lần cuối cùng: "Vào thư phòng đi, tôi có chuyện muốn nói với anh."
Đối với Hạ Nam Phương mà nói, anh không muốn nghe đến nhất là hai câu nói "chúng ta nói chuyện" còn có "tôi có chuyện muốn nói với anh".
Lý Nhiễm chỉ cần nói một trong hai câu đó, kế tiếp nhất định sẽ xảy ra tranh chấp.
Cho dù nói không muốn nghe, Hạ Nam Phương vẫn lên lầu.
Trên lầu.
Sau khi Hạ Nam Phương ngồi lên sofa, tìm tư thế thoải mái... dù sao những vết thương ngày đó ông nội Hạ đánh anh còn chưa có lành.
Hơi chút kéo kéo caravat, lộ ra yết hầu: "Nói chuyện gì?"
Lý Nhiễm đi thẳng vào vấn đề: "Anh biết, tôi vẫn luôn không muốn kết hôn với anh."
Hạ Nam Phương cũng không đáp, đúng là bởi vì từng nói quá nhiều lần, từ bắt đầu phẫn nộ với lời nói đó, đến bây giờ trở nên gợn sóng bất kinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-123.html.]
Không muốn kết hôn thì như thế nào, hiện tại ván đã đóng thuyền.
"Hiện tại tôi vẫn có ý nghĩ như cũ."
Hạ Nam Phương ngẩng đầu, tóc anh được vuốt kéo chải ngược lên, lộ ra vầng trán trơn bóng cùng với đôi mắt lạnh băng.
Hạ Nam Phương cười cười, tựa hồ một chút cũng không bất ngờ khi Lý Nhiễm nói câu này.
Anh nhíu mày, giống như có chút bất đắc dĩ: "Em thật đúng là làm người khác không bớt lo được."
Anh đứng lên, từ trong ngăn kéo lấy ra một phần văn kiện, đưa cho Lý Nhiễm.
"Xem xong cái này, em sẽ thay đổi chủ ý."
Lý Nhiễm hồ nghi mà nhìn chằm chằm anh, không biết anh lại đang làm cái quỷ gì.
Nhận lấy phần văn kiện, đợi sau khi thấy rõ ràng nội dung bên trong, tay cô nhịn không được bắt đầu run rẩy, một loại bị Hạ Nam Phương đê tiện vô sỉ chọc tức, một loại khác bị sự mềm lòng của bản thân mà tức cười.
Hạ Nam Phương định liệu trước mà nhìn Lý Nhiễm, trên cao nhìn xuống nói: "Thay đổi chủ ý chưa?"
Lý Nhiễm ném hợp đồng lên người anh, quát: "Anh còn có thể càng vô sỉ hơn được nữa không?"
Hạ Nam Phương nhắm mắt, ngăn chặn những ý nghĩa trong lòng, không tốt, cưỡng chế, thậm chí quá đáng lãnh khốc.
"Kết hôn với tôi, những điều đó tôi sẽ không động."
Trong lòng Lý Nhiễm nhất thời hiểu rõ, vì sao cô từ chối nhiều lần như thế mà Hạ Nam Phương vẫn không d.a.o động...
Cô không tin Hạ Nam Phương thông minh nhiều kế như vậy, sẽ đoán không được cô sẽ quyết liệt ở trong hôn lễ...
Thì ra, anh có chiêu trong tay.
"Hạ Nam Phương, anh quả thật điên rồi."
"Cố chấp, lạnh lùng, vô lý, không có trái tim!"
Đây là những lời nói độc ác nhất mà Lý Nhiễm nói anh, cô bao giờ nghĩ tới có một ngày, cô sẽ nói những điều này với người cô yêu nhất.
Hạ Nam Phương lẳng lặng mà nghe, thậm chí không có phủ nhận.
Anh cúi đầu, tầm mắt dừng ở trên người Lý Nhiễm, tiếng nói khàn khàn: "Em nói đúng thì đó chính là đúng."
Như là kiềm nén quá nhiều thứ, lẩm bẩm nói: "Chỉ cần em không rời đi."
Tâm trạng của Lý Nhiễm phức tạp, cô chán ghét thủ đoạn cường thế của Hạ Nam Phương, cho tới nay anh muốn làm gì cô là làm cái đó, áp chế đến nỗi cô không thể động đậy, chưa bao giờ bận tâm đến cảm giác của cô.