Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Ánh nắng vàng rực của buổi hoàng hôn xuyên qua ô cửa sổ, nhuộm lên bộ cảnh phục của  một màu ấm áp, khiến gương mặt vốn   tuấn của  càng thêm cương nghị và chính trực. Hóa  suốt hai năm qua, Chung Cảnh Xuyên  luôn âm thầm xuất hiện bên cạnh  theo cách của riêng ,  mà   chẳng hề  . Tình cảm của  dành cho ,  lẽ cũng giống như ,  bất ngờ nảy mầm và bùng nổ mạnh mẽ  một khoảnh khắc mà chính  cũng  thể ngờ tới.
Trên gương mặt Chung Cảnh Xuyên thoáng hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng  nó nhanh chóng   thế bằng một nụ  dịu dàng và ấm áp. Ở  toát  một khí chất đặc biệt của   ẩn  giữa chốn thị thành phồn hoa. Dù trong những lúc bình thường, sự tồn tại của   quá nổi bật, nhưng   luôn xuất hiện đúng  những thời khắc  cần  nhất, mang đến một cảm giác an  tuyệt đối. Cứ thế, chúng   ở bên  theo một cách đầy kịch tính như .
Cả hai bên gia đình đều vô cùng vui mừng. Mẹ ,  khi trải qua kiếp nạn kinh hoàng  ,  càng hài lòng hơn khi   một  bạn trai  trong cơ quan nhà nước,  là   vượt qua kỳ thi tuyển công chức đầy cam go. Bà  ngừng dặn dò : “Ở ngoài xã hội,  thuộc đủ  thành phần thật giả lẫn lộn,  đáng tin. Cảnh sát Chung là đảng viên, ở bên nó là  nhất .”
Sau khi  bắt giam, Tiêu Tiềm liên tục đòi  gặp mặt . Sau khi bình phục và xuất viện,   đến nhà giam gặp  một . Hắn trông gầy rộc   nhiều, nhưng ánh mắt   vẫn đầy vẻ ám ảnh, kèm theo một nụ  ghê rợn.
“Lương Hứa Hứa, cô thật may mắn,  mà cũng   cứu cô thoát khỏi tay .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-gia-vo-yeu-anh-ta-lai-dien-cuong/13.html.]
“ .   giống như , nửa đời còn  chỉ  thể mục rữa trong bốn bức tường của nhà tù.”
Hắn bật  một cách thản nhiên, như thể chuyện đó chẳng hề ảnh hưởng đến .
“Thật đáng tiếc, cô   chết. Ngôi mộ mà  chuẩn  sẵn cho cô, cuối cùng vẫn còn trống một chỗ.”
“Không , cứ để dành chỗ đó cho  dùng.  tin rằng  sẽ sớm cần đến nó thôi.”
Tiêu Tiềm  khẩy: “Vẫn sắc sảo như ngày nào.”
   đôi co thêm với , liền  dậy định rời . Hắn đột nhiên  với theo: “Thực  cái hôm ở nghĩa trang Nam Giao,   định  tay với cô . Dụng cụ gây án cũng  chuẩn  sẵn sàng.”
“Nếu   vì tên cảnh sát khốn kiếp đó đột nhiên xuất hiện,    bỏ lỡ cơ hội.”