Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi giả vờ bị liệt đi nhận đồ ăn, bị bạn trai cũ bắt gặp - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-05-14 15:13:03
Lượt xem: 327

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám đông vây xem ồn ào, tôi ngại ngùng, vội vàng che mặt lại. Anh ấy lại giơ tay, kéo tôi vào lòng.

Anh ấy nói: "Như vậy mới tốt, nhiều người nghe thấy như vậy, sau này không hối hận được nữa rồi."

Tôi ở trong vòng tay anh ấy, nghe thấy tiếng tim đập dữ dội của anh ấy, mặt nóng bừng, mắt lại sáng rực.

"Tống Tống, em nhìn kìa! Pháo hoa đẹp quá!"

Nghe thấy giọng nói đầy vui mừng của anh ấy, giây tiếp theo, tôi ngẩng đầu nhìn lên.

Dưới pháo hoa rực rỡ, Hà Minh Thâm cúi đầu in một nụ hôn lên môi tôi.

"Đóng dấu rồi nhé.", anh ấy nói.

Nói Hà Minh Thâm đã từng để lại một dấu ấn đậm nét trong nửa đời trước của tôi cũng không hề khoa trương.

"Tống Tống!"

Giọng của Trình Nhiễm vang lên ở phía xa.

Suy nghĩ quay trở lại, tôi quay đầu nhìn lại.

Cô ấy chạy lon ton đến, thở hổn hển: "Đường này tắc quá!"

Cô ấy ngồi trên ghế dài nghỉ ngơi: "Lát nữa chúng ta đi đâu?"

Tôi nghĩ một lát: "Đi dạo trong công viên, sau đó đến trung tâm thương mại mới mở gần đây, tối đi chợ đêm ăn lẩu cay."

"Ok luôn."

Trình Nhiễm ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, nhưng ánh mắt vẫn không hề ngừng nhìn lén tôi. Tôi đoán cô ấy muốn hỏi tôi chuyện của Hà Minh Thâm.

Thế là tôi hạ thủ vi cương, chuyển chủ đề trước.

Rất nhanh, toàn bộ tinh lực của cô ấy đã bị chuyển đến chuyện một tuần sau, idol của cô ấy đến thành phố bên cạnh mở concert.

Tôi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đợi cô ấy nghỉ ngơi xong, chúng tôi đứng dậy định đi.

Nhưng động tác của Trình Nhiễm lại đột nhiên khựng lại, cô ấy nheo mắt nhìn không xa: "Tống Tống, ở đó có một đám soái ca, hơn nữa có một soái ca có chút quen quen."

Tôi nhất thời bị xịt keo, nhìn về phía cô ấy chỉ.

Một đám lính cứu hỏa mặc đồng phục huấn luyện phục màu xanh đang tiến về phía chúng tôi.

Mà người chạy ở cuối cùng, đang hô khẩu hiệu, chính là Hà Minh Thâm.

Tôi cả người cứng ngắc, chỉ thấy một cỗ ma lực từ dưới chân thẳng lên đầu.

Một người đẩy xe lăn đẩy một bà lão đi qua, nhìn thấy tôi và Trình Nhiễm đang ngây ra như phỗng, cười đầy ẩn ý: "Cô gái trẻ, lần đầu tiên đến công viên này à? Không xa chỗ này có một trạm cứu hỏa, lính cứu hỏa thường xuyên đến đây chạy bộ."

Thấy chúng tôi nhìn bà ấy, bà ấy lại giơ tay chỉ: "Hai người nhìn đi, mấy cô gái đó cũng là vì họ mà đến đấy.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Đặc biệt là soái ca cao cao ở cuối cùng kia, được yêu thích lắm đấy."

Tôi và Trình Nhiễm nhìn theo cánh tay của bà ấy. Trên ghế dài không xa, quả nhiên có ba bốn cô gái đang ngồi, còn cố ý đeo kính râm.

"Chuyên nghiệp ghê…"

Đây là trọng điểm sao? Đương nhiên không phải. Trọng điểm là, Hà Minh Thâm sắp nhìn thấy tôi rồi.

Mà giờ khắc này, tôi vững vàng dẫm lên đôi giày cao gót 6 phân.

"Thôi vậy, coi như là cơ hội thẳng thắn với anh ấy."

Tôi dịnh buông xuôi, nói rõ sự thật, nhưng Trình Nhiễm không đồng ý:

"Đừng ngốc như vậy! Cậu không muốn tiếp tục tiền duyên với anh ấy à? Tống Tống, cậu lấy ra cái bản mặt dày cui lúc trước cậu dùng để theo đuổi anh ấy ra đây!

"Bây giờ còn chưa phải lúc nói ra sự thật, ít nhất cậu phải làm rõ trong lòng anh ấy còn có cậu không đã chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-gia-vo-bi-liet-di-nhan-do-an-bi-ban-trai-cu-bat-gap/chuong-3.html.]

"Đây chính là một cơ hội tốt!"

Nói xong, cô ấy sải bước dài, một tay túm lấy bà lão đã đi cách chúng tôi gần hai mét.

Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của bà lão, cô ấy cười gượng gạo: “Bà ơi, có thể cho con mượn một thứ được không ạ?”"

***

Chúng tôi nên cảm thấy may mắn là trong công viên ngoài những lính cứu hỏa chạy bộ và các cặp đôi đang âu yếm, còn có cả những người lớn tuổi đến tập thể dục.

Chúng tôi dùng hai hộp trứng, đổi lấy quyền sử dụng chiếc xe lăn trong vòng một tiếng từ bà ấy.

"Tính toán gì chứ, bà đây mất hai hộp trứng gà rồi đó!"

Cô ấy rút tấm chăn phía sau xe lăn đắp lên chân tôi, sau đó hết sức tự nhiên đẩy xe lăn cho tôi đi về phía trước.

Ngay lúc chúng tôi lướt qua Hà Minh Thâm và những người khác....

"Tống Tống?"

Hà Minh Thâm quay đầu lại.

Trình Nhiễm cũng "ngạc nhiên" thốt lên: "Hà Minh Thâm? Trùng hợp vậy."

Hà Minh Thâm ra hiệu cho đồng đội, ý bảo họ nghỉ ngơi ở phía trước, sau đó quay người đi về phía chúng tôi.

Vì vừa mới tập luyện xong, bộ đồ huấn luyện màu xanh đậm của anh bị mồ hôi thấm ướt, dính vào người.

Những đường nét cơ thể của anh hiện rõ dưới lớp vải ẩm ướt.

Anh lau mồ hôi, đứng cách chúng tôi hai bước chân, ánh mắt không tự chủ được mà rơi xuống người tôi.

Chính xác hơn, là vào chân tôi.

Tôi nắm chặt tấm chăn trên chân, không dám ngẩng đầu nhìn anh.

"Hà Minh Thâm, bây giờ anh có rảnh không?"

Tôi nghe thấy Trình Nhiễm nói: "Chỉ mười phút thôi!"

Hà Minh Thâm nhìn cô ấy, tôi cũng ngẩng đầu nhìn cô ấy. Tình huống khẩn cấp, chúng tôi còn chưa diễn tập kịch bản. Mà kỹ năng ứng biến của cô ấy luôn cao đến bất ngờ.

"Có rảnh."

Hà Minh Thâm nói: "Có chuyện gì sao?"

"Tôi đau bụng quá! Phải đi vệ sinh một lát!"

Cô ấy ôm bụng: "Phiền anh trông Tống Tống giúp tôi một lát."

Cô ấy dùng hai tay ôm bụng....

Đúng lúc chúng tôi đang ở đoạn đường xuống dốc....

Khoảnh khắc xe lăn trượt đi, tôi hét lên: "Trình Nhiễm! A a a a a a!"

Chiếc xe lăn của bà lão được bảo dưỡng thường xuyên, bánh xe rất trơn tru, hoạt động cực kỳ tốt.

Chỉ trong một giây, tôi đã trượt đi rất xa.

"Ối mẹ ơi!" - Trình Nhiễm kinh hãi hét lên, ba chân bốn cẳng đuổi theo.

Nhưng tốc độ của cô ấy không nhanh bằng Hà Minh Thâm.

Tôi sợ đến hồn bay phách lạc.

Theo lý thuyết, chiếc xe lăn này chắc chắn có phanh! Nhưng tôi không biết dùng huhu!

Đang chuẩn bị dùng đôi chân lành lặn của mình để nhảy xuống khỏi xe, một bóng người nhanh chóng xuất hiện trước mặt tôi.

Bản dịch được đăng trên MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Loading...