TÔI DÙNG HỆ THỐNG MỎ QUẠ ĐỐI PHÓ VỚI CHỊ GÁI TÂM CƠ - CHƯƠNG 1: THIẾT KẾ RIÊNG CHO CHỊ GÁI MỘT HỆ THỐNG “QUẠ ĐEN”
Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:02:08
Lượt xem: 3,159
Ngày đầu tiên tôi về nhà, chị gái đã dằn mặt tôi.
Chị ta bịt mũi, tỏ vẻ ghét bỏ.
"Mày vừa từ cái nơi quê mùa đó về, trên người không mang theo virus gì lây cho bọn tao đấy chứ?"
Chị ta nói gì trúng nấy.
Tối đó, chị ta nôn thốc nôn tháo, được đưa vào bệnh viện, xác nhận nhiễm cúm loại mới nhất.
Chị ta ở bệnh viện làm ầm ĩ, đòi bố mẹ đuổi tôi đi.
Nhưng bác sĩ đã lấy m.á.u của tôi đi xét nghiệm, kiểm tra đủ kiểu, sức khỏe của tôi rất tốt, không hề mang theo bất kỳ loại virus nào.
Ngày chị ta xuất viện, tôi tốt bụng đi đón.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Thế mà chị ta lại tranh thủ lúc mẹ đi gặp bác sĩ, hạ giọng mắng tôi là đồ sao chổi.
"Chắc bà ngoại bị mày khắc chết, mày đừng có động vào tao, tao sợ dính phải vía xui xẻo của mày."
Chị ta vừa dứt lời, liền không cẩn thận trẹo mắt cá chân.
Tuy không nghiêm trọng đến mức phải nhập viện, nhưng bác sĩ vẫn khuyên chị ta nên hạn chế đi lại, nghỉ ngơi nhiều hơn.
Trên đường về nhà, mẹ nhận được điện thoại của bố, giục chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị để tham gia buổi tiệc từ thiện tối nay.
Tại buổi tiệc, bố cố tình sắp xếp cho chị ta lên biểu diễn piano.
Chị ta lại tức giận từ chối.
"Con không muốn khập khiễng lên sân khấu đâu, mất mặt lắm."
Nhưng chị ta quên mất buổi tiệc từ thiện hôm nay là do Kim gia tổ chức, vốn dĩ đã định Kim thiên kim sẽ biểu diễn độc tấu piano, cũng là để thể hiện thành ý của Kim gia trước giới truyền thông một cách tốt nhất.
Bố biết tin chị ta bị thương ở chân, đích thân về nhà khuyên nhủ.
Nhưng chị ta nhất quyết không chịu lên sân khấu.
Đúng lúc bố mẹ đang đau đầu, chị ta lại liếc mắt nhìn tôi.
Cười lạnh.
"Kim gia đâu chỉ có mình con là con gái, em gái tuy lớn lên ở quê, nhưng bố mẹ chưa bao giờ thiếu tiền sinh hoạt của nó."
"Tin rằng về mặt giáo dục, con và em gái cũng được đối xử như nhau, con biết thì chắc em gái cũng biết."
"Em gái, chắc chắn còn giỏi hơn con."
Dưới sự xúi giục không ngừng của chị ta, bố mẹ bắt đầu do dự có nên cho tôi lên sân khấu thử hay không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-dung-he-thong-mo-qua-doi-pho-voi-chi-gai-tam-co/chuong-1-thiet-ke-rieng-cho-chi-gai-mot-he-thong-qua-den.html.]
Họ lại quên mất tôi căn bản chưa từng học piano.
Nhưng tôi không phản đối, bởi vì lời nói của chị ta đã định trước tôi nhất định sẽ thành công.
Tôi nhìn bộ dạng chị ta bất chấp tất cả, chán ghét tôi, trong lòng cười lạnh.
Chị ta sẽ không bao giờ biết tôi là người trọng sinh trở về, mấy trò vặt vãnh này của chị ta, tôi đã thấy qua từ lâu rồi.
Kiếp trước, mới sáu tuổi mà chị ta đã học được cách giả bệnh để lấy lòng bố mẹ.
Lòng đố kỵ mãnh liệt của chị ta một khắc cũng không thể dung thứ cho đứa em gái là tôi, trong mười mấy năm tôi bị bố mẹ bỏ quên ở nhà bà ngoại, chị ta được cưng chiều hết mực.
Thế nhưng vẫn không thể chấp nhận sự trở về của tôi.
Từ ngày đầu tiên tôi bước chân vào cửa, chị ta lúc nào cũng gây khó dễ cho tôi.
Chị ta tùy tiện nói dối một câu, chĩa mũi nhọn về phía tôi, bố mẹ sẽ thuận theo ý chị ta mà trách mắng tôi không ngừng.
Rất nhiều khi, dù họ có nhìn ra chị ta đang diễn kịch, nhưng vẫn chọn đứng về phía chị ta, đối phó với tôi.
Khó khăn lắm mới đợi được đến khi tôi trưởng thành, bố mẹ lại nghe theo sự xúi giục của chị ta, đem tôi đi gả để liên hôn.
Đối phương là một thanh niên tàn bạo, ngồi xe lăn.
Tôi gả cho anh ta chưa đầy một năm đã liên tục bị bạo hành gia đình, mấy lần về nhà cầu cứu đều bị bố mẹ lấy cớ khuyên giải mà qua loa cho xong.
Cho đến khi tôi bị giày vò đến chết, bố mẹ cũng không rơi một giọt nước mắt nào vì tôi.
Chỉ là mượn cái c.h.ế.t của tôi để đòi nhà chồng dự án lớn mười mấy tỷ, dùng làm của hồi môn cho chị ta.
Sau khi trọng sinh, tôi bất ngờ có được bàn tay vàng, dựa theo thói quen thích nói dối, diễn kịch của chị ta, tôi đã thiết kế riêng cho chị ta hệ thống "Quạ đen".
Tốt không linh, xấu lại linh, thể hiện ở chị ta vô cùng rõ ràng.
Đời này, tôi muốn bố mẹ phải tận mắt chứng kiến đứa con gái yêu quý của họ từng bước đi đến cái c.h.ế.t do chính mình dự đoán.
Trước khi tham gia buổi tiệc, mẹ đưa tôi và chị gái đến studio để làm tóc.
Mẹ luôn theo sát chuyên gia tạo mẫu, đích thân chọn váy và trang sức cho chị ta, trang điểm cho chị ta xinh đẹp như tiên nữ.
Còn tôi thì bị bà lạnh nhạt bỏ sang một bên, thấy sắp không kịp giờ, bà mới bảo chuyên gia tạo mẫu duỗi thẳng tóc cho tôi, phối đơn giản với một chiếc váy trắng.
"Da dẻ của con kém quá, mặc gì cũng không đẹp bằng chị con, cứ vậy đi."
Lúc này, chị ta cầm một chiếc vòng cổ ngọc trai mà chị ta vừa chê không muốn đeo đến gần tôi.
Giọng bố thí.
"Ngọc trai là thứ tôn lên khí chất của con người nhất, nhưng chị đã có một chiếc vòng cổ kim cương rồi, chiếc này tặng cho em gái đeo vậy, hy vọng em có thể trở thành viên minh châu tỏa sáng nhất tối nay."