Điện thoại kết nối, bên truyền đến tiếng hổ gầm chút kiên nhẫn.
Triệu Tự Nghi: "???"
Không chứ, cô gọi điện thoại cho ai ?
Trước khi Ôn Dữu Nịnh trở về, để một chiếc iPad ở bên đó, tải phần mềm thú cưng, cần nhận cuộc gọi, trực tiếp gọi đến là thể trò chuyện.
Trên mạng bán đồng hồ điện thoại chức năng tương tự, nhưng phù hợp với kích thước của hổ Hoa Nam. Sữa Chua càng thích iPad màn hình lớn, nên dùng cái .
Trước khi , cô cắm một cục sạc siêu lớn iPad. Sữa Chua tiết kiệm dùng cũng thể kéo dài khá lâu.
Xem Sữa Chua chắc ngậm cục sạc và iPad cùng ném chơi, nếu , iPad sớm hết pin.
Video điện thoại của Ôn Dữu Nịnh một mảng đen, "Chào, Sữa Chua. Nhớ ?"
Sữa Chua l.i.ế.m liếm màn hình, "Gừ!"
Hổ nhớ ngươi, nhớ quá chứ!
‘Ừm.’
Tiếng lòng truyền đến, video lập tức ngắt.
Ngô… hết pin.
"Gừ?" Móng vuốt hổ Hoa Nam cào iPad, nghiêng đầu gần, một miếng cắn góc iPad.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
‘Thả !’
Hổ Hoa Nam gầm gừ, "Ô ngao ——!"
Mau, thả, ——!
Hổ Hoa Nam ở phía đối diện đang gây áp lực cho chiếc iPad.
Ôn Dữu Nịnh và Triệu Tự Nghi chằm chằm màn hình đen kịt, bên trong phản chiếu khuôn mặt của hai .
Triệu Tự Nghi: "…Nó cúp máy ?"
"Hết pin." Ôn Dữu Nịnh mở danh bạ, "Mấy cục sạc năng lượng mặt trời quảng cáo mạng là lừa ."
Kích thước của cục sạc năng lượng mặt trời thậm chí thể so sánh với cọc sạc.
Chỉ là mạng đánh giá về loại sản phẩm khen chê lẫn lộn, Ôn Dữu Nịnh cũng sản phẩm của nhà nào đáng tin cậy.
Cho nên… liền mua thêm mấy cái, iPad cũng , đều là mua theo bộ với cục sạc.
Một chiếc iPad hết pin, Ôn Dữu Nịnh gọi cho một chiếc khác.
"Ba hãng sạc năng lượng mặt trời doanh cao nhất thị trường đều mua, thể nào một cái đáng tin cậy ." Ôn Dữu Nịnh chút nghi ngờ hổ Hoa Nam nhân lúc cô ở đó, đè lên cục sạc ngủ .
Không chiếu ánh sáng, cục sạc năng lượng mặt trời chất lượng đến mấy cũng vô dụng.
Lần khi kết nối video, màn hình đối diện hướng lên trời, chút vết bẩn loang lổ, khiến hình ảnh màn hình chút bóng mờ.
"Gừ ——!"
Thả !
Mau thả !
‘Hổ ăn ngươi!’
Theo tiếng gầm của hổ Hoa Nam, còn tiếng… va đập nặng nề liên tục ngừng.
"Sữa Chua, đừng hành hạ cái iPad đó nữa." Ôn Dữu Nịnh âm thanh , cũng lộ mùi vị ‘hỏng hóc’.
Bị đập như , khác gì xe tải cán qua.
Xem , cô chuẩn thêm mấy chiếc iPad, quả là tầm xa.
Nghe thấy âm thanh, Sữa Chua gầm lên một tiếng cũng ngừng .
Nó một móng vuốt dẫm lên, màn hình một nữa đen kịt.
"Sữa Chua, gần đây ngươi thấy đồng loại xa lạ nào ?" Ôn Dữu Nịnh cũng chắc chắn cái iPad còn bao nhiêu pin, liền thẳng vấn đề chính.
"Ô,"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-dua-vao-doc-tieng-long-cua-dong-vat-de-livestream-chua-benh/chuong-437.html.]
Có.
‘Không từ . Con hổ nhát gan sợ .’
Nghe ý tứ trong tiếng lòng của Sữa Chua, là tiếp xúc qua.
"Nó mới thả về, tiếp xúc với môi trường bên . Sợ hãi cũng là bình thường." Ôn Dữu Nịnh hỏi: "Vậy nó bây giờ còn sống ?"
"Ngao…"
Ừm…
Trốn .
‘Hổ nó ở .’
Hổ Hoa Nam nghĩ , trực tiếp ngậm chiếc iPad lên.
Rõ ràng là dẫn Ôn Dữu Nịnh tìm con hổ nhát gan .
"Không cần qua đó tìm nó, nó nhát gan thì cứ để nó tự ở đó một thời gian ." Ôn Dữu Nịnh ngăn cản hành động của hổ Hoa Nam, khi hổ Hoa Nam giật dây sạc, cô : "Không rút, dây đứt là sạc điện nữa. Gọi video cũng ."
Không rút , dù cục sạc năng lượng mặt trời sạc chậm, sạc cho iPad càng chậm hơn, nhưng còn hơn .
Thiết livestream năng lượng mặt trời tương tự ở trong khu bảo tồn cũng khó sạc điện, cục sạc càng khó hơn.
Hổ Hoa Nam mới bước , tiếng động đặt iPad xuống.
Nó hiểu sạc điện là ý gì, nhưng màn hình đen sẽ thấy .
Hổ Hoa Nam đặt iPad xuống, móng vuốt gạt, dây iPad cuộn thành một cục.
Ôn Dữu Nịnh qua màn hình điện thoại, nhịn sờ tai hổ, hổ Hoa Nam tìm thấy camera, chỉ một phần lọt ống kính, đến mắt cũng thấy. "Ta nhớ ngươi. Qua một thời gian nữa sẽ đến tìm ngươi chơi."
"Ô…"
Nhớ hổ là nên như .
‘Qua một thời gian nữa là gì?’
"Chính là trời tối sáng, trời tối sáng là đến ." Ôn Dữu Nịnh giải thích cho hổ Hoa Nam một phen.
"Gừ!"
"Bên ngươi đang vang lên âm thanh nhắc nhở ?" Ôn Dữu Nịnh , "Xem cái iPad cũng sắp tắt máy ."
Theo giọng của cô rơi xuống, màn hình đen kịt.
Bị che kín mít, một tia sáng.
— Hổ Hoa Nam trực tiếp đè lên .
‘Âm thanh .’
Ôn Dữu Nịnh cong cong khóe miệng, "Cho dù âm thanh nhắc nhở, hết pin thì vẫn là hết pin."
"Ô…" Giọng hổ Hoa Nam chút trầm xuống, dậy ngậm lấy iPad cắn.
Rõ ràng là tiếng răng va chạm dùng lực, nhưng cắn thật xuống tiếng vỡ vụn rõ ràng.
Đây là một biểu hiện vui của hổ Hoa Nam.
Ôn Dữu Nịnh vuốt ve an ủi: "Ngươi ở bên đó tự chăm sóc cho , chờ qua sẽ mang đồ ăn ngon cho ngươi. Để xem vé máy bay ."
"Gừ ——!"
Được ——!
‘Nhanh lên.’
"Ừm."
Cho đến khi chiếc iPad cũng tự động tắt máy.
Ôn Dữu Nịnh thu điện thoại , xoay vỗ vai Triệu Tự Nghi, "Được , cần lo lắng, con hổ Hoa Nam thả về vẫn còn sống."
Ánh mắt Triệu Tự Nghi m.ô.n.g lung, luôn cảm giác chân thực.
Nói chuyện phiếm với hổ ly kỳ , gọi điện thoại chuyện phiếm với hổ Hoa Nam, cái …