Cô  giậm chân tức giận:
 
“Cậu     cái đó mà!  luôn xem  là đối thủ, là mục tiêu để phấn đấu,  mà bây giờ   sa đọa đến mức yêu sớm, đánh , hút thuốc? Cậu nghĩ xem cô  thích  vì cái gì? Không  vì tiền của  ?”
 
Nghe ,  che miệng, giả vờ kinh ngạc:
“Chuyện kín đáo  mà  cũng phát hiện  ?”
 
Giang Vân Bạch xoay quả bóng rổ  đầu ngón tay,  một bên hóng chuyện.
 
Bùi Dụ mím môi, nghiêng đầu  :
 
“Em thật sự thích tiền của  ?”
 
 gật đầu.
 
Giang Vân Bạch thấy bầu  khí căng thẳng, định lên tiếng xoa dịu.
 
Ai ngờ, Bùi Dụ thở phào nhẹ nhõm.
 
“May quá, may quá, từ lúc sinh    từng nghèo bao giờ.”
 
Anh siết nhẹ cổ tay , ánh mắt chân thành:
 
“Em yên tâm, tiền nhà  tiêu đến kiếp , kiếp  nữa, kiếp   nữa cũng  
hết.”
 
Giàu dữ ?
 
Giang Vân Bạch  sững, ngửa mặt lên trời, cố gắng kìm nước mắt.
 
“  vay tiền kiện hai .”
 
Bùi Dụ dịu dàng :
 
“Nhà   ngân hàng đấy.”
 
Giang Vân Bạch nhặt bóng rổ lên, phán một câu dứt khoát:
 
“Cậu lắm lời quá.”
 
14.
 
Ngày tháng trôi qua  nhanh.
 
Giờ  chơi sáng thứ sáu.
 
 tuân theo chỉ thị của hệ thống, dẫn Bùi Dụ trốn học lên sân thượng.
 
Cố tình chọn tiết thể dục cuối cùng.
 
Còn năm mươi ngày nữa là thi đại học, tiến độ chiến lược của   đạt 80%.
 
Sau kỳ thi, nữ chính sẽ gặp Bùi Dụ.
Còn , quãng thời gian bên cạnh  sắp bước  giai đoạn đếm ngược.
 
Bùi Dụ   sân thượng, gió mùa hè mát rượi nhưng cũng  mạnh, thổi căng chiếc áo đồng phục của .
 
Anh    , mái tóc  gió thổi rối tung, che  một bên mắt.
 
Giống như một con bướm đang chao đảo.
 
Chỉ cần sơ suất một chút thôi là sẽ  gió cuốn bay .
 
 vội nắm lấy cổ tay ,  thụp xuống sát tường.
 
“Làm  ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-day-hu-nam-than-tan-tat/9.html.]
Ảo giác ban nãy khiến chân  mềm nhũn.
 
“Không…   gì.”
 
Bùi Dụ dường như  thể  thấu lòng ,   hỏi:
 
“Em   tưởng  định nhảy xuống đấy chứ?”
 
Anh mở nắp lon coca bằng một tay, nào ngờ lon cola    lắc  đó.
 
Lúc , từng chuỗi bong bóng nâu vỡ kèm theo tiếng xèo xèo dính một ít lên ngón tay Bùi Dụ.
 
Anh sững   bất giác bật ,  ánh nắng dịu dàng dường như  trở về dáng vẻ nam thần học đường tươi sáng như  đây.
 
 cắn môi.
 
“Không .”  đáp.
 
Bùi Dụ , khẽ lắc đầu: “Đừng cố chấp, các em đều…”
 
Câu  của  đột ngột dừng .
 
Vì  ghé sát  , như một con mèo nhỏ vươn đầu lưỡi l.i.ế.m nhẹ chút nước đường coca còn dính  ngón tay Bùi Dụ.
 
  tinh quái: “Bởi vì em   chuyện  với .”
 
Đôi tai Bùi Dụ đỏ bừng, yết hầu khẽ lăn, khóe môi nhẹ nhàng cong lên.
 
“Thế nào mới tính là ?”
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Anh đặt lon coca xuống, dùng khăn ướt lau ngón tay.
 
Sau đó, bàn tay lớn đỡ lấy gáy , ghé sát :
 
“Thế   tính ?”
 
Nụ hôn đầu.
 
  cảm giác  giống như bong bóng cola ban nãy, dần vỡ tan trong  nóng và làn gió mát rượi.
 
Khi bờ môi Bùi Dụ lướt qua má , khi đầu lưỡi chúng  chạm  .
 
Khoảnh khắc đó đủ để khắc ghi trong tâm trí hai   lâu.
 
Cho đến khi tiếng bước chân vang lên.
 
 khẽ rên một tiếng, Bùi Dụ mới buông tay.
 
Môi  đỏ lên, đuôi mắt lộ rõ vẻ bực bội vì  gián đoạn.
 
Mặt  đỏ bừng, vội đưa tay che môi .
 
Bảo vệ chỉ lướt mắt qua xung quanh một cách hời hợt, chắc chắn   ai  liền khóa cửa  rời .
 
Lúc  gian một  nữa chỉ còn  hai chúng ,  bỗng thấy  căng thẳng.
 
Đứng dậy, thản nhiên bắt đầu khởi động cơ thể.
 
“Sân thượng  trông thật là sân thượng ha, bên trái ba vòng, bên  ba vòng, lắc lư cái mông…”
 
Vừa   luyên thuyên.
 
Bùi Dụ  nhịn ,  nghiêng ngả.
 
 l.i.ế.m môi, nhưng  nhận   hôn xong,  môi dường như vẫn còn lưu   ấm của , vội vàng rụt lưỡi  như  bỏng.