Bọn chúng mang theo gậy gộc và gạch đá.
 
Giang Vân Bạch là  xông lên đầu tiên.
 
Học sinh hội học sinh phía  cũng  hề e sợ.
 
Chỉ trong nháy mắt, tình thế đảo ngược.
 
Thầy Vương  giữa can ngăn nhưng  giẫm trúng mấy ,  tận mắt thấy  một nữ sinh nhân cơ hội giẫm thầy một cú để xả giận.
 
 xông lên phía , vung chân giả đập  tên tóc vàng.
 
“Không   tổn thương bảo bối Bùi Dụ của  nha!”
 
Thầy Vương  , hoảng loạn  đầu  Bùi Dụ, vẻ mặt vô cùng khó tin.
 
Bùi Dụ: “ , chính là em.”
 
7.
 
Đồn cảnh sát.
 
“Các em đều là học sinh tay trói gà  chặt, mấy    các em  đánh thành  thế ?”
 
Viên cảnh sát nghiêm nghị hỏi tên cầm đầu bọn côn đồ.
 
Lúc , đám côn đồ đồng loạt  xổm ở góc tường.
 
  đến lê hoa đái vũ:
 
“Chú cảnh sát ơi, bọn họ gây sự với bọn cháu  ạ!”
 
Đám bạn học cũng chỉ  xây xước nhẹ, nhưng đôi mắt ai cũng đỏ hoe.
 
“ đó chú cảnh sát, bình thường bọn cháu  hiền lành, nếu   bọn họ đánh bọn cháu , nếu   là để tự vệ, bọn cháu  chẳng dây dưa với bọn họ.”
 
“Từ bé đến giờ, bọn cháu  từng chịu nỗi oan ức !”
 
“Hơn nữa, bọn họ còn từng thu tiền bảo kê của bọn cháu!”
 
Lúc , thầy chủ nhiệm cũng  , mắt thâm tím, khóe miệng rướm máu.  đồng cảm liếc thầy một cái, lúc hỗn chiến    thấy  bạn nào đó nhân cơ hội  tay đen với thầy. Không  bình thường thầy đắc tội với bao nhiêu  đây…
 
“ đó, đồng chí cảnh sát, chuyện  cũng là  của . Ban đầu  chỉ  ngoài trường để kiểm tra kỷ luật,  ngờ  đụng  đám côn đồ .”
 
“Nói bậy! Rõ ràng chúng   đánh thảm hơn!”
 
Viên cảnh sát đập bàn hai cái:
 
“Ai cho phép các   chuyện?”
 
Anh  nghiêm túc khuyên bảo:
 
“Các em  chỉ là học sinh! Sao các   thể  tay nặng như ?”
 
Đám côn đồ uất ức đến mức cắn chặt môi, cuối cùng tên cầm đầu bật thốt lên:
 
“Định kiến trong lòng  chính là một ngọn núi lớn!”
 
Môi  cũng  đánh bầm tím, lúc  mắt  đỏ hoe, Bùi Dụ  , nhẹ nhàng vuốt khóe môi :
 
“Còn đau ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-day-hu-nam-than-tan-tat/4.html.]
 
 ấm ức vùi mặt  lòng :
 
 “Đau lắm!”
 
Thầy Vương ho nhẹ hai tiếng.
 
Giang Vân Bạch : “Ê,     kìa.” 
 
Rồi kéo lấy tay : “Vùi  n.g.ự.c  .”
 
Bùi Dụ  vui gạt tay Giang Vân Bạch .
 
“Đừng  giở trò.”
 
Viên cảnh sát vẫn đang lấy lời khai:
 
“Mấy   xem, chúng dùng cái gì đánh các ?”
 
Tên côn đồ tóc vàng hậm hực  :
 
“Cô gái đó dùng chân của bạn trai cô  đánh !”
 
 ôm lấy chiếc chân giả của Bùi Dụ,   sang  , tai đỏ bừng.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Thầy Vương giận dữ:
 
“Sao nó chỉ đánh  mà  đánh ai khác? Mau tự kiểm điểm  !”
 
Không ngờ đến thời khắc quan trọng, thầy Vương    bảo vệ học trò.
 
Chúng   giữ  đồn cảnh sát cả buổi sáng.
 
Hệ thống tán thưởng :
 
[Không tệ  ký chủ,    chỉ trốn học, đánh , mà còn  phòng giam luôn , cô giỏi thật đấy!]
 
Phòng giam?
 
Cái hệ thống   chuyện cứ như dân giang hồ .
 
[Đương nhiên.]
 
[Bây giờ độ tiến triển chiến lược của cô đạt 40% .]
 
Sau khi  thả , đám côn đồ vẫn còn lầm bầm: “Học sinh gương mẫu gì chứ, còn yêu sớm kìa, hừ.”
 
Thầy Vương bước lên một bước:
 
“Học sinh trường Nhất Trung chúng  dù  yêu sớm cũng thi đỗ Thanh Hoa Bắc Đại, còn mấy  thì ?”
 
Đám côn đồ đỏ bừng mặt, suýt nữa  định lao  đánh tiếp.
 
Chỉ thấy thầy Vương rút  hơn chục tấm danh .
 
“Đừng đánh  nữa,  học một cái nghề còn hơn  thu tiền bảo kê. Kiếm tiền bằng chính đôi tay của    gì là mất mặt cả.”
 
Ngay khoảnh khắc đó, ánh sáng nhân tính lấp lánh  gương mặt đám côn đồ.
 
“Đi đây!”