23.
 
Ngày thi đại học thứ hai kết thúc.
 
Hệ thống thông báo cho :
 
[Ký chủ, chiến dịch chinh phục của cô   thành. Sau kỳ thi đại học, nữ chính sẽ cứu rỗi nam chính Bùi Dụ. Tiền thưởng năm mươi triệu   chuyển  tài khoản, điều kiện là rời khỏi Bùi Dụ.]
 
Nó thấy  im lặng, chỉ một mực ôn tập liền an ủi:
 
[Cuối cùng cũng đến bước ,   cho cô quyền hạn  lớn . Nếu cô   ở thế giới ,   thể đưa cô về thế giới ban đầu.]
 
 .
 
Hệ thống tưởng  xúc động.
 
[Là vì hoài niệm cuộc sống   ?]
 
[Nhớ nhung cái khổ  quái gì chứ!]
 
 lớn lên trong cô nhi viện, tiền học đều do  nhặt ve chai trong kỳ nghỉ mà . Ở trường  cô lập, mùa đông tay  nứt nẻ vì lạnh.  căm hận thế giới đó, cứ ngỡ đỗ đại học sẽ  hơn, nhưng   đúng ngày nhận kết quả, khi  đang bước qua đường   một tên tài xế say rượu đ.â.m bay .
 
 chẳng nhớ nhung gì cuộc sống   cả.
 
Ít nhất…
 
Ít nhất thế giới  còn  Bùi Dụ.
 
Còn  Bùi Dụ của .
 
À.
 
Còn  cả Giang Vân Bạch nữa.
 
Lúc  còn đang buồn bã.
 
Bùi Dụ gửi tin nhắn:
 
[Thi xong đợi  ở cổng trường, chúng  cùng  du lịch  ?]
 
Giang Vân Bạch:
 
[Bài toán  giải  nhỉ?]
 
24.
 
Giờ nghỉ  bài thi toán.
 
 một   đến quán ăn sáng, nơi  từng tham gia trận đánh hội đồng đầu tiên.
 
Bà chủ  hỏi :
 
“Cô bé, thi thế nào ?”
 
 gượng : “Cũng tạm ạ.”
 
“Ăn gì nào?”
 
“Một cái bánh bao  ạ.”
 
“Hôm nay chị đãi em, mau về trường , lát nữa thi  văn cố gắng đạt điểm cao nhé.”
 
 nhận lấy chiếc bánh bao miễn phí.
 
Mũi cay xè.
 
Cắn một miếng, nước mắt rơi xuống từng giọt.
 
Một bé gái cầm bóng bay ngơ ngác  .
 
“Chị ơi, bánh bao  khó ăn lắm ?”
 
 hít mũi, vành mắt đỏ hoe.
 
“Không .
 
“Là vì nó ngon quá.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-day-hu-nam-than-tan-tat/14.html.]
25.
 
Năm đó.
 
Khi bài thi  văn bắt đầu.
 
 tùy tiện mua một vé máy bay đến miền Nam.
 
Trước lúc lên máy bay,   chằm chằm  khung trò chuyện với Bùi Dụ.
 
Xóa   ,    xóa.
 
Cuối cùng, vẫn chẳng  gì cả.
 
Tạm biệt, Bùi Dụ.
 
Đây là lời từ biệt của .
 
Cũng là mong chờ của .
 
26.
 
Năm năm .
 
“Lê Hạ, trung tâm thành phố mới mở một quán bar,  chơi ?”
 
Lâm Thất hỏi .
 
 ngẩng đầu lên, quầng thâm  mắt lộ rõ.
 
“Hả?”
 
Phản ứng chậm chạp vô cùng.
 
Lâm Thất sốt ruột tặc lưỡi:
 
“Chị gái ơi,  chị  công việc rút cạn sức sống kìa.”
 
Năm đó  bỏ thi  văn, nhưng vẫn đạt 586 điểm.
 
Vậy nên   thi , chỉ chọn một trường đại học ở miền Nam.
 
Lúc   đang cầm cọ vẽ:
 
“Tớ   , còn  chạy deadline,  một chị gái đặt thiết kế hình vẽ cho chân giả, tớ  vẽ xong.”
 
 chọn ngành truyền thông.
 
Năm mươi triệu tiền thưởng đủ để  theo đuổi những sở thích khác khi học đại học.
 
Ví dụ như vẽ.
 
Có   tình cờ thấy một cô gái  chân giả.
 
Bèn vẽ vài nét lên đó,  ngờ cô  đăng ảnh lên mạng, khiến  trở nên nổi tiếng một chút.
 
   lộ mặt.
 
Sau đó,  nhận vài đơn đặt hàng.
 
Công việc chính của  là biên tập tạp chí, vẽ là nghề tay trái.
 
Vốn định tối nay tiếp tục cày việc nhưng Lâm Thất  đồng ý.
 
“Đặt cọ xuống, sửa soạn , chúng   quán bar gặp trai .”
 
 cam chịu  cô  phối đồ giúp .
 
“Đâu  nhiều trai  thế.”
 
“Đi  , ông chủ siêu  trai.”
 
Nghe đến đây,  ngủ gật.
 
Lúc tỉnh dậy, Lâm Thất  trang điểm xong.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Không   .