Bùi Dụ: [ thường nghĩ, nếu chân    cắt cụt thì hôm nay liệu    sẽ  vô dụng như  .]
 
Bùi Dụ: [Có ai an ủi  ? Không  thì trông  thảm quá.]
 
Không ai trả lời.
 
Mười giây .
 
Bùi Dụ: [Lì xì.]
 
(‘Tối nay chồng  về nhà’  nhận lì xì từ Bùi Dụ.)
 
 há hốc mồm.
 
Giàu .
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
 
Phát một  một vạn.
 
Bùi Dụ: [Lê Hạ, cái tên chếc tiệt gì thế.]
 
Giây tiếp theo, cửa phòng  vang lên tiếng gõ.
 
 còn đang bực bội đây.
 
Không thèm .
 
Bùi Dụ: [Ra đây hôn một cái @Tối nay chồng  về nhà.]
 
Cmn!
 
Dân quê như   chịu nổi cám dỗ ?
 
Anh sớm   thèm khát cơ thể  mà!
 
Tối nay chồng  về nhà: [Tới liền.]
 
Ao đầy rùa,  sống dai nhất: [Lạnh lòng, thật sự lạnh lòng   là cãi  ầm ĩ.]
 
Cmn.
 
Tên mạng   cũng  phết.
 
Đá mạnh  cái chân lành của thằng què: [Cậu dễ dàng đầu hàng  sắc  thế ?  khinh  @Tối nay chồng về nhà .]
 
Ao đầy rùa,  sống dai nhất: [Chó độc  im lặng .]
 
22.
 
 lạnh mặt mở cửa.
 
Lạnh lùng : “Hôn xong  về .”
 
Bùi Dụ  nũng ôm lấy : “Không , em  cho  một lời giải thích.”
 
  lạnh, bàn tay lạnh lẽo đặt lên cơ bụng :
 
“Hừ, giữa chúng  chỉ là quan hệ trong sáng, chỉ là bạn hôn môi thôi.”
 
Bùi Dụ kéo dài giọng, giọng mềm nhũn.
 
“Không ,  là bạn trai em mà, chính miệng em  đấy.”
 
 đẩy  :
 
“Em cũng từng   đừng chếc,    ?”
 
Bùi Dụ chột  gãi mũi.
 
“Anh chỉ  mất tinh thần thôi.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/toi-day-hu-nam-than-tan-tat/13.html.]
 đẩy  ép sát  tường, túm lấy cổ áo , trút giận:
 
“Anh căn bản  yêu em đúng !”
 
Bùi Dụ vô tội: “Anh  yêu em mà.”
 
“Vậy mà vẫn  chếc?”
 
“Anh cảm thấy  là kẻ vô dụng nên mới  suy nghĩ tiêu cực.”
 
  lạnh:
 
“Bây giờ  chỉ mất một chân, nhưng nếu  chếc …”
 hung dữ tiến lên một bước.
 
“Đến lúc đó, em mất  là tình yêu trong sáng, thuần khiết, tràn ngập hương vị mục rữa của đồng tiền đấy!”
 
Bùi Dụ nhíu mày cắn môi: “Cái  thì đúng là nghiêm trọng thật.”
 
 đá  một cái.
 
“Với  em cần cái chân của   gì? Hôn môi  cần dùng đến nó ? Ôm   cần ? Sau  chúng  ưm ưm  cần ?”
 
Hai chữ cuối cùng,     nổi.
 
Căn phòng im phăng phắc, chỉ còn nhịp đập của trái tim tràn ngập yêu thương.
 
 và Bùi Dụ lặng lẽ  .
 
Rất lâu ,  quăng  lên giường, vùi mặt  chăn.
 
   gì thế !
 
Bùi Dụ  nhịn , bật .
 
Một tiếng phì, như một bản nhạc nhảy múa bên tai .
 
“Không cần dùng đến thật.”
 
Anh  úp sấp bên cạnh , ghé sát hỏi:
 
“Xấu hổ đến  ?”
 
 giấu  ánh nước nơi khóe mắt,  đầu sang hướng khác.
 
“Được ,    tuyệt đối sẽ   suy nghĩ đó nữa.”
 
Lúc   mới  .
 
Anh cúi xuống, khẽ chạm  môi .
 
“Hết giận ?”
 
“Hôn thêm vài cái thì hết giận.”
 
Bùi Dụ bật : “Được.”
 
Khoảnh khắc .
 
Chúng  chỉ  thấy tiếng môi chạm , cùng nhịp tim giao thoa.
 
Hoàn  phớt lờ Giang Vân Bạch đang phát điên trong nhóm.
 
Đá mạnh  cái chân lành của thằng què: [Người  ?]
 
Đá mạnh  cái chân lành của thằng què: [Biểu cảm nén giận.]
 
Đá mạnh  cái chân lành của thằng què: [Thần  tố cáo Bùi Dụ  loạn hậu cung, tội  thể dung tha.]